Lục Trầm không hề bối rối, mà còn thản nhiên cười: “Nhà có bao nhiêu người rồi, em không cần làm gì hết, chỉ cần cầm đũa là được.”
Lời nói này, ngay trước mặt cả nhà, khiến Tần Chiêu Chiêu có chút ngượng.
Lục Phi cười ha ha: “Lục Trầm nói đúng đó. Trong nhà toàn đàn ông, mấy việc này chẳng có gì nặng nhọc. Giờ là lúc em cần được chăm sóc, đừng có khách sáo.”
Tần Chiêu Chiêu bật cười: “Em làm gì đến mức yếu ớt thế, hoạt động một chút cũng tốt mà. Mẹ với Lục Dao đâu rồi ạ?”
“Đều đang ở trong bếp cả.” Bố chồng đáp, giọng điệu đầy vui vẻ.
Cô gật đầu: “Ở đây không có gì cần giúp, vậy để con vào bếp xem có việc gì làm được không.”
Nhiều người quan tâm đến mình như vậy khiến Tần Chiêu Chiêu cảm thấy rất vui.
Vào đến bếp, cô thấy Lục Dao đang ngồi trên một chiếc ghế nhỏ, cúi người nhặt rau.
Cô bước tới, đưa mắt nhìn quanh nhưng không thấy mẹ chồng đâu, bèn tò mò hỏi:
"Lục Dao, mẹ đâu rồi?"
Nói rồi, cô cũng lấy một chiếc ghế nhỏ, ngồi xuống đối diện, cầm bó hẹ lên định nhặt phụ.
Lục Dao ngẩng đầu lên, cười đáp:
"Mẹ đang ở ngoài giết gà ạ. Mà chị dâu, sao chị không nghỉ trong phòng đi, dậy sớm làm gì thế?"
Tần Chiêu Chiêu cười nhẹ:
"Ngủ cả đêm rồi, chị đâu có ngủ thêm được nữa. Chị ra đây xem có gì giúp được không."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!