Giang Tâm Liên nghẹn ngào kể lại mọi chuyện.
Em trai cô, Giang Hạo, nghe xong lập tức nổi giận, đứng phắt dậy: "Lục Phi dám đánh chị à? Đi! Em đưa chị sang tìm anh ta nói chuyện cho ra lẽ!"
Nhưng ông Giang lập tức kéo tay con trai, quát: "Đứng yên! Con tìm anh rể để làm gì?"
Giang Hạo tức tối: "Để đòi lại công bằng cho chị ấy!"
Ông Giang hừ lạnh: "Con có biết nhà họ Lục là ai không? Ngay cả cổng khu nhà quân đội con cũng chẳng vào được, còn muốn làm loạn gì chứ?"
Bị bố mắng, Giang Hạo đành ngậm miệng, tức giận nhưng không dám phản bác.
Ông Giang quay sang con gái, ánh mắt đầy trách móc: "Con còn dám cãi nhau với cả bố chồng? Con có biết ông ấy là ai không? Nhà này sao lại có đứa con gái không biết suy nghĩ như con chứ?"
Giang Tâm Liên sững sờ.
Cô ta tưởng về nhà sẽ nhận được sự an ủi, không ngờ bố không những không bênh vực mà còn trách mắng cô ta. Nỗi uất ức càng dâng lên.
"Anh ấy đã đánh con rồi, sao con có thể tiếp tục sống với anh ấy được nữa? Bố à, cho dù nhà họ Lục không muốn ly hôn thì con cũng không thể sống tiếp được!"
Ông Giang trừng mắt nhìn con gái, giọng đầy tức giận:
"Con vừa nói gì? Ly hôn à? Đầu óc con có vấn đề rồi sao? Dù có bị nó đánh chết, con cũng không được ly hôn!"
Giang Tâm Liên sững người, không tin vào tai mình:
"Bố đang nói gì vậy? Bố có còn là bố của con không?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!