Đến cả bác sĩ cũng không nhịn được mà lên tiếng:
"Chăm sóc không tốt rất dễ bị nhiễm trùng, nếu xảy ra nhiễm trùng hậu sản có thể nguy hiểm đến tính mạng. Tốt nhất vẫn nên ở lại theo dõi hai ngày, như vậy an toàn hơn."
Mẹ của Vương Tuệ Lan liếc mắt đầy khinh bỉ, giọng điệu mỉa mai:
"Mấy người làm bác sĩ chỉ giỏi dọa người! Ở bệnh viện có phải miễn phí đâu? Nếu không tính tiền thì chúng tôi cho nó ở lại!"
Bác sĩ bị đáp lại một câu như vậy thì cũng không còn gì để nói nữa.
Vương Tuệ Lan đau khổ đến cực độ. Cô biết bố mẹ mình thế nào, nhưng vẫn không ngờ đến mức tàn nhẫn như vậy. Cô mệt mỏi nhắm mắt, cuối cùng thở dài, giọng nói mang theo sự tuyệt vọng:
"Bố mẹ đừng cãi nữa... Con sẽ về cùng hai người."
Cô lại một lần nữa chọn cách nhượng bộ.
Tần Chiêu Chiêu nhìn thấy ánh mắt cam chịu của cô, lòng bỗng dâng lên một cảm giác bất nhẫn. Cô không thể để người phụ nữ này quay về nơi địa ngục ấy thêm một lần nào nữa.
Bước tới trước mặt Vương Tuệ Lan, cô dịu dàng nói:
"Cứ yên tâm ở lại. Chị sẽ trả viện phí cho em."
Mọi người xung quanh nghe vậy thì vô cùng bất ngờ trước sự hào hiệp của Tần Chiêu Chiêu. Chỉ có Lục Trầm là vẫn bình thản như không. Ai nấy đều hiểu rõ, nếu Vương Tuệ Lan trở về nhà thì cuộc đời cô ấy coi như chấm dứt. Thấy có người tốt đứng ra giúp đỡ, họ đều cảm thấy may mắn thay cho cô ấy.
Vương Tuệ Lan ngẩng đầu nhìn Tần Chiêu Chiêu, đôi mắt ngập tràn sự biết ơn. Cô nghẹn ngào nói:
"Cảm ơn chị... Đợi khi nào có tiền, em nhất định sẽ trả lại cho chị."
Mẹ của Vương Tuệ Lan thấy con gái có người giúp đỡ liền lập tức chen vào, giọng điệu đầy khó chịu:
"Dù thế nào cũng phải xin lỗi nhà chồng rồi mới vào viện!"
Vương Tuệ Lan ngước mắt nhìn mẹ mình, nước mắt đã dâng đầy khóe mi. Giọng cô run rẩy, mang theo sự đau lòng lẫn tuyệt vọng:
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!