Tần Chiêu Chiêu vội vàng thu chân lại, cẩn thận lùi về sau, tránh chọc giận nó rồi rời đi.
Về đến nhà, cô ngồi dưới bóng cây trong sân, bắt đầu nhặt rau. Cô loại bỏ những lá già, sâu, mất hơn nửa tiếng mới xong.
Sau đó, cô đổ rau vào thau nước giếng, rửa thật sạch rồi ngâm thêm một lát cho sạch hết bụi đất. Xong xuôi, cô vớt rau ra để ráo, đặt vào chỗ mát cho khô hẳn.
Trời nóng quá, người cô dính đầy mồ hôi. Cô quyết định đi tắm, tiện thể giặt sạch quần áo vừa thay ra.
Làm xong mọi việc, cô về phòng, nằm xuống giường nghỉ ngơi một lát trước khi dậy làm bánh bao.
Đúng lúc này, cô nghe thấy tiếng gọi của Trương Mỹ Phượng từ ngoài sân…
Sau khi đặt cái đòn gánh xuống ở nhà, Trương Mỹ Phượng bế Tiểu Bảo, dắt con đến trạm y tế trong doanh trại.
Hôm nay là ca trực của Trương Vi Vi.
Tâm trạng cô ta hôm nay khá tốt. Thấy vợ đồng đội đưa con tới, cô ta vui vẻ nở nụ cười, giọng nói cũng rất nhiệt tình:
"Chị dâu, có chuyện gì thế? Chị không khỏe ở đâu à? Lại đây để em xem cho!"
Trương Mỹ Phượng kéo ghế ngồi xuống trước bàn khám, lắc đầu:
"Bác sĩ Trương, không phải tôi, mà là con trai tôi. Tiểu Bảo dạo này gầy quá, da dẻ vàng vọt. Tôi muốn cô kiểm tra giúp, rồi kê ít thuốc cho nó uống."
Trương Vi Vi nhìn Tiểu Bảo.
Quả thật cậu bé hơi gầy, nhưng ngoài điều đó ra, trông vẫn khá khỏe mạnh.
Thời buổi này, trẻ con gầy là chuyện rất bình thường. Với cô ta, gầy không phải là bệnh.
Huống chi, hiện tại thuốc men rất khan hiếm, nếu không thật sự cần thiết, cô ta sẽ không kê đơn thuốc.
"Chị dâu, thằng bé chỉ bị suy dinh dưỡng thôi. Chị về cho nó ăn uống đầy đủ hơn, trứng gà, thịt cá các thứ. Khi bổ sung đủ dinh dưỡng, sắc mặt nó sẽ tự khắc khá lên. Không cần phải uống thuốc đâu."
Trương Mỹ Phượng nhớ lời Tần Chiêu Chiêu dặn nên mới đưa con đến trạm y tế khám. Nhưng giờ bác sĩ lại nói điều hoàn toàn khác. Rốt cuộc ai mới là đúng đây?
“Thật sự không sao chứ?”
Nghe cô ấy hỏi vậy, Trương Vi Vi lập tức hiểu ngay đối phương không tin mình. Trong lòng có chút khó chịu, nhưng cô ta vẫn cố giữ bình tĩnh, mỉm cười trấn an:
“Không sao đâu, chị cứ yên tâm làm theo những gì tôi dặn, đảm bảo Tiểu Bảo sẽ sớm khỏe lại thôi.”
Trương Mỹ Phượng vẫn chưa yên tâm, vạch miệng con trai ra, chỉ vào phần lợi sưng đỏ và những chiếc răng bị sâu, lo lắng hỏi:
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!