Tần Chiêu Chiêu không hề bất ngờ khi Hồ Cầm Cầm tìm đến xin lỗi. Sau khi Lưu Thúy Phương đã quỳ gối trước mặt cô, thì việc Hồ Cầm Cầm, với tư cách là người có liên quan, cũng phải đứng ra chịu trách nhiệm là điều đương nhiên.
Cách Hồ Cầm Cầm dám công khai nhận lỗi trước bao nhiêu người thể hiện rằng cô ta thực sự biết sai. Đối với Tần Chiêu Chiêu, cô đến làm việc ở xưởng giày chỉ để giết thời gian, chứ không phải để gây thù chuốc oán. Dù không nhất thiết phải làm bạn với tất cả mọi người, nhưng cô cũng không muốn tự tạo thêm kẻ thù.
Người đứng sau mọi chuyện là Lý Kiều Kiều, còn Hồ Cầm Cầm chỉ là kẻ thiếu suy nghĩ, dễ bị lôi kéo mà thôi. Cô ta không đáng để Tần Chiêu Chiêu phải so đo.
Tần Chiêu Chiêu bình thản nhìn Hồ Cầm Cầm, giọng điềm tĩnh:
"Vì cô đã có thái độ như vậy, tôi cũng không muốn chấp nhặt nữa. Lòng người khó lường, sau này đừng dễ dàng tin những chuyện mình chưa tận mắt chứng kiến, kẻo lại tự chuốc lấy rắc rối."
Nói xong, cô xoay người rời đi, không để ý đến ánh mắt ngỡ ngàng của những người xung quanh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!