Tần Chiêu Chiêu nhớ lại hôm qua khi về nhà, cô đã giặt bộ đồ dính máu cùng với quần áo của Thu Cúc và phơi ngoài sân. Hôm qua, khi Lục Trầm về, anh chỉ chăm chú quan tâm cô nên không để ý đến hai bộ quần áo đó. Sáng nay, sau khi nấu bữa sáng, anh mới nhận ra sự khác biệt.
"Đúng vậy, đó là đồ của Thu Cúc, một đồng nghiệp cùng làm ở xưởng đế giày. Cô ấy là người bạn thân nhất của em ở đó. Hôm qua em đã mặc đồ của cô ấy về nhà." Tần Chiêu Chiêu vừa ăn vừa giải thích.
Lục Trầm nhíu mày khó hiểu. Quần áo của Tần Chiêu Chiêu vốn rất nhiều, bất kỳ bộ nào cũng đẹp hơn bộ đồ đó. Cô lại là người thích mặc đẹp, sao lại phải mặc quần áo của người khác?
"Chẳng phải em đã mặc đồ đi làm rồi sao? Sao lại phải mặc đồ của người khác về? Đã xảy ra chuyện gì à?"
Tần Chiêu Chiêu đặt đũa xuống, chậm rãi kể: "Trong phân xưởng của em có một quân tẩu bị sẩy thai, máu chảy rất nhiều. Cô ấy ngồi ngay cạnh em, em đã cõng cô ấy đến Y Vụ Sở cấp cứu, quần áo bị dính đầy máu. Không thể mặc tiếp đi làm, mà về nhà thay thì xa quá. Em lại không dám về một mình, nên Thu Cúc cho em mượn quần áo mặc tạm."
Nghe xong, Lục Trầm có chút sững sờ: "Sẩy thai ư? Sao lại như vậy?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!