Dưới ánh trăng mờ ảo xuyên qua khung cửa sổ, hai bóng hình quyện chặt lấy nhau, cùng nhau tạo nên bản hòa ca ngọt ngào của tình yêu. Chiếc giường lớn là nơi duy nhất chứng kiến và dung chứa mọi dư vị cảm xúc thăng hoa của họ.
Tần Chiêu Chiêu hoàn toàn chìm đắm trong vòng tay mạnh mẽ của Lục Trầm, đến mức cô không thể nhớ nổi anh đã bao lần chiếm lấy cô trong đêm. Chỉ đến khi kiệt sức, không còn chút hơi sức nào để trở mình, anh mới buông tha cô. Toàn thân rã rời, cô thậm chí không chắc liệu sáng mai mình có đủ sức để đi làm hay không.
Lục Trầm ôm cô vào lòng, giọng nói trầm thấp, đầy yêu chiều vang lên bên tai:
"Em yêu, em có hài lòng không?"
Tần Chiêu Chiêu mệt đến mức mí mắt nặng trĩu, giọng lười biếng pha chút trách móc:
"Anh định giết em sao?"
Anh khẽ cười, hôn nhẹ lên trán cô:
"Anh sẽ rút kinh nghiệm. Ngày mai anh xin phép cho em nghỉ một ngày nhé? Ở nhà nghỉ ngơi đi."
"Không được. Em mới đi làm hai ngày, xin nghỉ sớm vậy không hay đâu. Đừng nói nữa, ngủ đi, nếu không sáng mai em thực sự không dậy nổi đâu."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!