Vừa định bước ra cửa, chuông điện thoại trên bàn vang lên. Lục Trầm nhấc máy, đầu dây bên kia là giọng nói của cảnh sát từ thành phố Đông Lăng.
"Hôm nay, chúng tôi đã tiếp tục thẩm vấn Vương lão đại. Dưới sức ép của điều tra viên, hắn cuối cùng đã khai ra một số thông tin quan trọng."
Lục Trầm siết chặt ống nghe, giọng trầm ổn: "Hắn khai gì?"
"Người liên lạc bên ngoài với biệt danh A Khôn chính là kẻ đã giúp hắn trốn thoát ba năm trước. Theo lời khai, A Khôn là một kẻ cực kỳ xảo quyệt, hắn có đặc điểm nhận dạng rất rõ ràng—bàn tay chỉ có bốn ngón, thiếu ngón út. Nhưng danh tính thật sự thì chưa rõ, hắn luôn giấu giếm thông tin cá nhân rất kỹ lưỡng."
Lục Trầm cau mày, khẽ gật đầu. Một biệt danh cùng đặc điểm đặc trưng như vậy… đủ để lần ra manh mối!
"Kẻ đột nhập vào nhà tôi hôm đó rất có thể chính là A Khôn." Anh chậm rãi nói. "Hắn muốn bắt vợ tôi làm con tin để đổi lấy sự tự do của Vương lão đại."
Bên kia đầu dây, viên cảnh sát trầm giọng: "Chúng tôi cũng nghĩ vậy. Nhưng vấn đề là làm sao hắn biết được tin tức về vụ vượt ngục? Vương lão đại bị giam giữ trong doanh trại quân đội, vậy bọn chúng liên lạc bằng cách nào?"
Lục Trầm trầm tư.
Doanh trại nơi giam giữ Vương lão đại có an ninh vô cùng nghiêm ngặt, tất cả những người tiếp xúc với hắn đều là quân nhân đáng tin cậy. Nếu như có kẻ tuồn tin tức ra ngoài, vậy thì… có khả năng doanh trại đã bị cài nội gián?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!