Mọi người vừa làm vừa trò chuyện vui vẻ.
Khoảng mười phút sau, Dương Tiểu Yến mới đến.
Cô ấy trông rất tiều tụy, sắc mặt nhợt nhạt, môi trắng bệch. Nhìn thấy cô như vậy, Tần Chiêu Chiêu liền đặt công việc xuống, nhẹ giọng hỏi:
"Cô không sao chứ? Nhìn cô có vẻ không khỏe."
Dương Tiểu Yến gượng cười, khẽ lắc đầu: "Tôi không sao."
Tần Chiêu Chiêu là bác sĩ, chỉ cần liếc qua đã nhận ra tình trạng sức khỏe của Dương Tiểu Yến có vấn đề. Thậm chí, dù không hiểu y thuật cũng có thể thấy cô ấy rất yếu.
"Dương Tiểu Yến, môi em tái nhợt thế kia. Hay em đi trạm y tế của xưởng khám thử đi." Thu Cúc cũng nhận ra sự bất thường.
"Đúng đấy, em nên đi khám đi." Chị Chu cũng lên tiếng khuyên.
Dương Tiểu Yến thấy mọi người đều quan tâm, chỉ cười yếu ớt: "Mọi người cứ làm việc đi. Em thực sự không sao."
Nói rồi, cô ấy cúi đầu tiếp tục làm việc, không muốn nói thêm.
Lúc này, Tần Chiêu Chiêu phát hiện trên cổ tay Dương Tiểu Yến có một vết bầm tím.
Cô khẽ nhíu mày, nhưng chưa kịp lên tiếng thì Thu Cúc đã lắc đầu nhẹ, ra hiệu bảo cô đừng hỏi thêm.
Tần Chiêu Chiêu không hiểu chuyện gì đang xảy ra, mà Dương Tiểu Yến cũng không chủ động giải thích, nên cô đành im lặng.
Dù vậy, cô vẫn thỉnh thoảng liếc nhìn Dương Tiểu Yến, lo sợ cô ấy sẽ ngất đi.
Lúc này, Thu Cúc đứng dậy, nói với Tần Chiêu Chiêu: "Chị đi vệ sinh, em có muốn đi cùng không?"
Tần Chiêu Chiêu vốn không định đi, nhưng thấy ánh mắt của Thu Cúc như muốn nói gì đó, cô liền gật đầu:
"Vậy mình đi cùng nhau."
Hai người rời khỏi xưởng, đi về phía nhà vệ sinh công cộng.
Ra đến bên ngoài, Thu Cúc hạ giọng nói:
"Dương Tiểu Yến thật đáng thương. Cô ấy thường xuyên đến làm với những vết thương trên người. Chị hỏi thì cô ấy luôn nói do vô ý va phải, nhưng rõ ràng đó là dấu vết bị đánh."
Tần Chiêu Chiêu sững người, không ngờ lại có chuyện như vậy.
"Sao có thể thế được? Chồng cô ấy không phải là bộ đội sao?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!