Trước khi xuất phát, Lục Trầm đã đích thân thẩm vấn hai tên tội phạm. Cả hai đều khai nhận rằng ngoài buôn người, băng nhóm này còn sản xuất ma túy. Kẻ cầm đầu chính là lão thần y sống sâu trong núi, và cả thôn Thiên Đường đều có dính líu.
Nhóm cốt cán của băng đảng có sáu người. Một kẻ đã bị Tần Chiêu Chiêu giết, một kẻ bị thương nặng, hai tên đã bị bắt. Còn một tên chưa xuất hiện, hai tên bị bắt cũng chưa từng gặp hắn.
Lục Trầm dẫn theo ba mươi chiến sĩ tinh nhuệ tiến vào núi, dựa theo lời khai để lập kế hoạch tác chiến.
Họ chia quân thành hai nhóm. Một nhóm do Lục Trầm trực tiếp dẫn đầu, mục tiêu là lão thần y. Nhóm còn lại do Lý Đại Hải chỉ huy, tiến vào làng.
Bầu trời đầy sao lấp lánh, một vầng trăng khuyết treo cao. Dù trời tối, nhưng những người lính đã quen với tác chiến ban đêm, chỉ khi cần thiết mới bật đèn pin trên đầu.
Trước khi tách ra, Lục Trầm dặn dò:
"Đại Hải, các cậu phải cẩn thận. An toàn là ưu tiên hàng đầu."
Lý Đại Hải đứng nghiêm, đáp rõ ràng:
"Rõ! Cậu cũng phải chú ý an toàn."
Hai nhóm lập tức chia ra, tiến về mục tiêu của mình.
Lục Trầm không biết hiện tại Tống Tiểu Quân còn sống hay không. Nhưng dù thế nào, anh cũng phải tìm được cậu ta và đưa người ra ngoài.
Buổi chiều, trong lúc bắt hai tên tội phạm, đã có tiếng súng nổ. Hai kẻ đó không trở về, băng nhóm chắc chắn đã phát hiện có biến và sẽ không ngồi yên. Chúng hoặc sẽ bỏ trốn, hoặc sẽ ra tay trước.
Tống Tiểu Quân đang giám sát trong núi, chắc chắn đã nhận ra dấu hiệu bất thường. Có lẽ trong quá trình theo dõi, cậu ta đã bị phát hiện.
Nghĩ đến đây, Lục Trầm siết chặt khẩu súng trong tay.
Họ đóng quân ở biên giới, đối mặt với những tên tội phạm nguy hiểm nhất. Mỗi nhiệm vụ đều là một lần đối diện với sinh tử, không ai có thể đảm bảo mình sẽ trở về nguyên vẹn.
Mỗi lần chứng kiến đồng đội hy sinh, Lục Trầm đều cảm thấy đau đớn tột cùng.
Tống Tiểu Quân còn trẻ, thể lực tốt, lại giỏi võ. Nhất định cậu ta vẫn ổn.
Lục Trầm lấy lại tinh thần, ra hiệu cho đội tiến nhanh về phía mục tiêu.
Càng đi sâu vào rừng, tiếng côn trùng kêu càng rõ. Xung quanh tối đen như mực, chỉ có ánh sáng nhàn nhạt của trăng.
Cuối cùng, họ cũng đến nơi ở của lão thần y.
Ba căn phòng trước mặt tối om, không một ánh đèn.
Lục Trầm ra hiệu cho đội tản ra, nhanh chóng kiểm tra từng căn phòng.
Khi cửa được mở, ánh đèn pin quét qua bên trong.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!