Tần Chiêu Chiêu nhớ lại phản ứng của Dương Khang lúc đó, chắc chắn anh ta hoàn toàn không hay biết.
“Chắc chắn là không. Không có người đàn ông nào lại cam tâm làm kẻ dự phòng cả.”
Trương Mỹ Phượng lắc đầu, vẻ mặt đầy khinh bỉ:
“Cô ta đúng là có nhân cách tệ hại. Loại người này không thể tha thứ dễ dàng được. Khi có kết quả kiểm tra dấu vân tay, em nhất định phải bắt cô ta công khai xin lỗi! Cho cả doanh trại biết rõ bộ mặt thật của cô ta!”
Tần Chiêu Chiêu khẽ mỉm cười. Dĩ nhiên, cô sẽ không để yên chuyện này. Dù cô có muốn bỏ qua, độc giả của cô cũng sẽ không đồng ý.
Trương Mỹ Phượng nhìn cô, nghiêm túc nói:
“Em thấy chưa? Lúc trước chị đã bảo rồi mà. Trương Vi Vi chỉ là đơn phương thôi. Lục Trầm chưa từng thích cô ta. Nếu không, cô ta đâu đến nỗi phải vội vàng gài bẫy em như vậy. Giờ thì mọi chuyện đã rõ ràng, em không được hiểu lầm doanh trưởng Lục nữa, nghe chưa?”
Tần Chiêu Chiêu im lặng. Cô biết Lục Trầm đã từ chối Trương Vi Vi. Nhưng lý do từ chối có thật sự chỉ vì anh đã có vợ không? Hay vốn dĩ anh chưa từng rung động trước cô ta? Điều này, cô không dám chắc.
Anh có tình cảm với Trương Vi Vi hay không, cô cần làm rõ trước khi quyết định có nên ly hôn hay không.
Nói đi cũng phải nói lại, Lục Trầm quả thực là một người đàn ông lý tưởng.
Gia thế, sự nghiệp, ngoại hình, tính cách điềm đạm, tất cả đều hoàn hảo.
Nếu ly hôn, cô sẽ trở thành một người phụ nữ từng có chồng. Trong thời đại này, phụ nữ ly hôn thường bị nhìn bằng ánh mắt không mấy thiện cảm.
Muốn tìm một người như Lục Trầm lần nữa, chẳng khác nào mò kim đáy biển. Gần như không thể.
Chườm lạnh xong, Tần Chiêu Chiêu đứng dậy chuẩn bị ra về.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!