Nghe xong, cả nhà vỡ òa. Nụ cười hạnh phúc nở trên gương mặt từng người.
Lục Phi vội vàng đón lấy con trai, cẩn thận ôm vào lòng. Dù đã có kinh nghiệm bế con, nhưng khoảnh khắc này, trái tim anh ta vẫn rung lên một cảm giác lạ lẫm xen lẫn vui sướng.
"Không biết thằng bé giống ai nhỉ?" Từ Bình An tò mò hỏi.
Mẹ Vương Tuệ Lan cười đáp: "Mới sinh ra còn khó đoán lắm. Đợi vài tuần xem sao!"
Những ngày sau đó, Vương Tuệ Lan ở lại bệnh viện dưỡng thương. Cô được chăm sóc chu đáo, ngày nào Dư Hoa cũng đổi món bồi bổ cho con dâu: từ canh giò heo, canh cá trắm cỏ, đến canh gà hầm thuốc bắc. Nhà ngoại cũng thường xuyên mang đồ ăn đến.
Sau mười ngày, vết thương lành hẳn, Vương Tuệ Lan xuất viện. Không những không tiều tụy đi mà còn trông đầy đặn hơn. Nhờ có nguồn sữa dồi dào, đứa trẻ cũng được nuôi trắng trẻo bụ bẫm, đôi mắt và hàng lông mày giống hệt Lục Phi.
Lục Phi có con trai, từ nay nếp tẻ đủ đầy.
Ông nội đặt tên cho đứa trẻ là Lục An Bang, lấy theo tên anh vợ là Từ Bình An, mang ý nghĩa an ổn, hạnh phúc.
Thời gian trôi qua, biển xanh hóa thành ruộng dâu.
Hơn mười năm sau, đất nước đổi thay từng ngày. Đời sống người dân dần khá lên, không còn lo chuyện cơm áo. Khắp đường phố, ô tô, xe buýt, xe máy, xe tải chạy tấp nập, nhịp sống hối hả hơn bao giờ hết.
Công ty của Tần Chiêu Chiêu cũng phát triển vượt bậc, trở thành doanh nghiệp hàng đầu ở thành phố Hải Thị. Một thời đại mới đã thực sự bắt đầu.
Thương hiệu mỹ phẩm Gia Nhân ngày càng phát triển, trở thành một cái tên nổi bật trên thị trường. Không chỉ phủ sóng khắp cả nước, mà còn đang có kế hoạch mở rộng ra thị trường quốc tế.
Bật tivi lên là có thể thấy ngay quảng cáo của "Ngọc Cơ Tán" hay "Kem Chống Nẻ Gia Nhân". Những sản phẩm này được người tiêu dùng đón nhận nồng nhiệt, danh tiếng của Gia Nhân cũng theo đó mà vang xa.
Cùng thời điểm đó, khoa Đông y của bệnh viện quân khu – nơi Tần Chiêu Chiêu làm việc – cũng có sự thay đổi lớn. Một bệnh viện chuyên khoa Đông y được thành lập, tuyển chọn nhân tài từ khắp nơi. Những bác sĩ giỏi nhất đều quy tụ về đây, khiến bệnh viện nhanh chóng trở thành địa chỉ uy tín cho những ai muốn điều trị bằng phương pháp y học cổ truyền.
Dù đã nghỉ hưu, Trọng Dương vẫn tiếp tục khám chữa bệnh, kê đơn cho bệnh nhân. Trương Tam Phong đảm nhận chức viện trưởng, còn Tần Chiêu Chiêu giữ chức phó viện trưởng. Không chỉ tập trung vào khám chữa bệnh, bệnh viện còn hợp tác với các trường đại học để đào tạo thế hệ bác sĩ Đông y kế cận, góp phần phát triển nền y học cổ truyền.
Nhiều năm sau, những học viên tốt nghiệp từ đây đã tỏa đi khắp nơi, mang theo kiến thức Đông y về quê hương mình, tiếp tục truyền bá tinh hoa y học dân tộc.
Trong gia đình, lũ trẻ cũng đã trưởng thành, mỗi người một con đường riêng.
An An thi đỗ vào Đại học Quốc phòng, theo đuổi con đường binh nghiệp.
An Ninh từ nhỏ đã say mê Đông y, lại được Tần Chiêu Chiêu và Trọng Dương dạy dỗ tận tâm. Dù tuổi còn trẻ, nhưng y thuật của cô bé đã đạt đến trình độ đáng kinh ngạc. Trọng Dương vô cùng yêu quý, coi cô như cháu gái ruột.
Khi tốt nghiệp cấp ba, An Ninh không thi đại học mà trực tiếp vào làm việc tại phòng khám Đông y của Trọng Dương. Kiến thức đã tích lũy đủ, cô bé không cần học thêm ở trường nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!