Tần Chiêu Chiêu ngồi dậy, còn chưa kịp tỉnh táo hoàn toàn, cô nhanh chóng lục lại trí nhớ của nguyên chủ.
Hai ngày nay nguyên chủ không hề trộm gà của ai cả.
Cô vừa mới cố gắng cải thiện mối quan hệ với Lục Trầm, nếu lại xảy ra chuyện này, tất cả nỗ lực của cô sẽ đổ sông đổ bể.
Không chần chừ thêm, cô vội vàng xuống giường, chạy nhanh ra mở cửa.
Vừa mở cửa, cô liền thấy một người phụ nữ trung niên đứng trước cửa với vẻ mặt tức giận – Trương Mỹ Phượng, vợ của Liên trưởng Lý.
Phía sau bà ta còn có mấy cô vợ quân nhân khác trong khu gia đình, ai nấy đều mang theo ánh mắt đầy khinh thường và chán ghét.
Tần Chiêu Chiêu biết rõ những người này không thích mình. Tiếng xấu của nguyên chủ đã lan xa, khiến ai cũng tránh xa cô.
Nhưng cô không có thời gian để khiến họ thay đổi cái nhìn về mình. Dù sao, sau khi ly hôn, cô cũng sẽ rời khỏi đây, không còn bất kỳ liên hệ nào với họ nữa.
Tuy nhiên, việc bị vu oan là trộm gà thì cô không thể để yên.
Cô nhìn thẳng vào mắt Trương Mỹ Phượng, giọng điềm tĩnh:
"Chị dâu, gà nhà chị mất tích không liên quan đến tôi."
Trương Mỹ Phượng khoanh tay, hừ lạnh:
"Tần Chiêu Chiêu, cô đừng có chối! Cô trả gà lại cho tôi, tôi sẽ coi như chưa có chuyện gì xảy ra và không nói với Lục doanh trưởng nữa. Được không?"
Tần Chiêu Chiêu cau mày.
Cô xuyên không đến vào nửa đêm, từ lúc đến đây đến giờ chưa hề bước ra khỏi cửa.
Bây giờ Trương Mỹ Phượng tìm đến tận nơi, chứng tỏ con gà bị mất trong hôm nay.
Chuyện này hoàn toàn không liên quan đến cô hay nguyên chủ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!