Nói đến đây, cô liếc nhìn phản ứng của Tần Chiêu Chiêu rồi tiếp tục:
"Nói thật nhé, chị ở đây bao nhiêu năm rồi, chưa từng thấy ai trong khu này được chồng quan tâm tỉ mỉ như vậy. Chồng chị ấy à, chắc chắn không làm được như doanh trưởng Lục đâu."
Tần Chiêu Chiêu im lặng.
Thì ra, Phương Mai ghé qua là do Lục Trầm nhờ.
Cô không thể không nhớ lại cảnh trên núi hôm nay—khi cô thoát khỏi bọn tội phạm, chạy đến chỗ anh, anh lập tức dang tay ôm cô vào lòng, lo lắng hỏi cô có sao không. Rồi anh cõng cô suốt hơn một tiếng đồng hồ trên đường về.
Và quan trọng nhất, khi trở về nhà, anh đã nói với cô rằng anh không muốn ly hôn nữa.
Chẳng lẽ anh thực sự đã nhận ra giá trị của cô?
Nhưng… chẳng phải anh thích Trương Vi Vi, cô gái "trà xanh" đó sao?
Thấy Tần Chiêu Chiêu không lên tiếng, Phương Mai nghĩ cô ngại ngùng nên cười rồi chuyển chủ đề:
"Tiểu Tần, hôm nay em với Mỹ Phượng có phải đi thôn Thiên Đường tìm ông thần y không?"
Tần Chiêu Chiêu khẽ gật đầu.
Phương Mai lập tức tò mò hơn:
"Thế rốt cuộc các em gặp chuyện gì mà về người đầy thương tích thế kia?"
Tần Chiêu Chiêu không muốn nhắc đến những chuyện đã xảy ra. Gã mặt sẹo đã chết trong tay cô.
Dù đó là tự vệ, nhưng cô vẫn lo lắng không biết cấp trên sẽ xử lý ra sao.
Cô không thể kể chuyện đó. Nhưng những chuyện khác thì có thể.
"Lão thần y đó thực chất là một kẻ buôn người, lợi dụng danh nghĩa chữa bệnh để lừa phụ nữ đem bán. Tụi em phát hiện ra nên tìm cách trốn thoát. May mà có chị báo với Lục Trầm, anh ấy mới đến kịp thời, nếu không thì hậu quả thật khó lường. Em thực sự phải cảm ơn chị đấy."
Phương Mai tròn mắt, sửng sốt kêu lên:
"Trời ơi! Thật quá đáng sợ!"
Dù đã suy đoán nhiều khả năng, nhưng cô không ngờ lão thần y lại là kẻ buôn người.
"Bọn chúng đúng là quá ngông cuồng! Dám buôn người ngay dưới mũi quân đội! Lúc đó em có sợ lắm không?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!