Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ

Lục Trầm kéo cô vào lòng, bàn tay to lớn dịu dàng áp lên tai cô để che đi âm thanh chói tai ngoài kia, giọng trầm ấm dỗ dành:

"Ngủ thêm đi em."

Trong vòng tay vững chãi của chồng, Tần Chiêu Chiêu chậm rãi rúc vào lồng ngực anh, giống như một chú mèo nhỏ, rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Lục Trầm cúi đầu nhìn cô vợ bé nhỏ của mình, ánh mắt dịu dàng đến lạ. Anh không nhịn được mà hôn nhẹ lên mái tóc cô.

Hai đứa trẻ đã được ông bà nội bế ngủ riêng từ khi anh về, vậy nên anh cũng không cần lo lắng gì cả. Cảm thấy có chút mệt mỏi, Lục Trầm nhắm mắt lại, ôm vợ ngủ tiếp.

Tiếng chuông báo thức vang lên, kéo hai người ra khỏi giấc ngủ say.

Tần Chiêu Chiêu mở mắt, nhận ra ngoài trời đã sáng rõ.

Cô vừa định trở mình thì phát hiện bên cạnh đã trống không. Lục Trầm đã dậy từ lúc nào.

Ngẩn ngơ một lúc, cô đưa tay tắt chuông báo thức. Nhưng khi nhìn vào đồng hồ, cô giật mình.

Đã tám giờ sáng!

Rõ ràng tối qua cô đặt báo thức lúc bảy giờ, sao bây giờ lại thành tám giờ?

Cơn buồn ngủ lập tức bay biến.

Cô vội vàng ngồi bật dậy. Giờ này chắc chắn mọi người trong nhà đã dậy hết rồi, chỉ có mình cô còn ngủ nướng. Nghĩ đến chuyện đó, cô thấy hơi ngại.

Nhanh chóng mặc quần áo, Tần Chiêu Chiêu bước ra ngoài.

Trong phòng khách, không khí ngày Tết đã tràn ngập, rộn ràng và náo nhiệt. Cả nhà ai cũng bận rộn với những công việc chuẩn bị cuối cùng.

Trên bàn trà, từng xấp giấy đỏ được đặt ngay ngắn, chờ sẵn để viết câu đối Tết. Lục Phi và Lục Trầm chia nhau công việc, người thì cẩn thận gấp giấy, người thì dùng dao cắt thành từng mảnh phù hợp. Lục Quốc An ngồi một bên, xếp gọn những tờ giấy đã được cắt, chuẩn bị cho việc viết chữ lên đó.

Dư Hoa cùng Vương Tuệ Lan mỗi người bế một đứa bé, thi thoảng lại dỗ dành hoặc nựng nịu các con.

Lúc này, Tần Chiêu Chiêu bước ra từ phòng ngủ, giọng vẫn còn chút ngái ngủ:

"Con ngủ đủ rồi, mẹ. Chẳng qua tối qua con chỉnh nhầm báo thức, đáng lẽ phải đặt bảy giờ mà con lại đặt thành tám giờ."

Cô nhìn sang Lục Trầm, hơi trách móc: "Anh dậy rồi cũng không gọi em."

Dư Hoa mỉm cười: "Lục Trầm nói rồi, tối qua pháo nổ nhiều quá, con ngủ không yên giấc, nên nó cố tình để con ngủ thêm một lát đấy."

Nghe vậy, Tần Chiêu Chiêu bất giác nhìn về phía Lục Trầm. Đúng lúc ấy, anh cũng ngẩng đầu lên. Ánh mắt hai người chạm nhau, trong đôi mắt Lục Trầm là sự dịu dàng, trầm lặng mà ấm áp khiến tim cô như mềm đi.

Dư Hoa đứng dậy, lên tiếng: "Thím Lý đã chuẩn bị bữa sáng xong rồi. Đi ăn sáng thôi nào."

Lục Trầm đặt công việc trong tay xuống, quay sang nói: "Bố, anh, chúng ta đi ăn sáng thôi."

Lục Phi và Lục Quốc An cũng đứng lên, cả nhà cùng nhau đi về phía phòng ăn. Hai đứa nhỏ An An và An Ninh được đặt vào xe đẩy, Dư Hoa khéo léo đẩy xe đi theo mọi người.

Lục Trầm bước chậm lại, đi song song với Tần Chiêu Chiêu, dịu dàng nói:

"Ăn sáng xong, em ngủ thêm một chút nữa đi. Nhìn kìa, mắt em còn có quầng thâm đấy."

Tần Chiêu Chiêu lắc đầu: "Không cần đâu, em tỉnh rồi. Nhưng tối nay anh không được làm phiền nữa, em phải ngủ một giấc thật ngon. Mấy hôm nay em thiếu ngủ đấy."

Giọng cô mang theo chút trách móc nhưng lại mềm mại, khiến Lục Trầm cảm thấy trong lòng ngưa ngứa. Anh bật cười: "Được rồi, anh hứa không làm phiền nữa."

Bữa sáng được chuẩn bị đơn giản nhưng ấm cúng: cháo gạo thơm phức, bánh trứng hành vàng giòn ăn kèm với trứng luộc. Cả nhà chỉ ăn nhẹ để giữ bụng cho bữa trưa.

Sau khi ăn sáng, Lục Quốc An hứng khởi bắt tay vào việc viết câu đối. Dư Hoa cùng hai cô con dâu mang theo các bé, ngồi quanh xem ông viết chữ. Từng nét bút rắn rỏi, bay bổng dần hiện lên trên nền giấy đỏ.

Viết xong một câu đối, ông cẩn thận đặt xuống sàn để mực khô dần. Lục Phi chuẩn bị một bát hồ dán lớn, cùng Lục Trầm dán câu đối lên cửa, thêm cả việc treo rèm cửa mới để căn nhà trở nên rực rỡ hơn.

Cả nhà bận rộn đến tận mười giờ sáng. Lúc này, thím Lý mới chính thức vào bếp để chuẩn bị bữa trưa. Ngày Tết, Dư Hoa đích thân nấu ăn, còn thím Lý hỗ trợ. Vương Tuệ Lan đang mang thai nên được cả nhà chăm sóc đặc biệt, không phải đụng tay vào việc gì.

Tần Chiêu Chiêu cũng không phải làm gì nhiều, chỉ cần chơi với hai đứa trẻ. Hai cô con dâu ngồi trên sofa, vừa ăn hạt dưa vừa trò chuyện rôm rả, lâu lâu lại cười vang.

Đến khi công việc trang trí hoàn tất, bàn ăn đã được bày biện đầy ắp những món ngon. Gà xào cay, thịt Đông Pha béo mềm, cá hấp thơm phức, bò hầm củ cải, cùng nhiều món khác, tổng cộng lên đến mười món – tượng trưng cho sự viên mãn, tròn đầy.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!