Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thập Niên 60: Cuộc Sống Mỹ Mãn Của Vợ Trước Lót Đường Trong Niên Đại Văn

Đại đội trưởng Lý lập tức nộp đơn xin phép kết hôn. Doanh trưởng của anh ta, đoàn trưởng Nghiêm Lỗi và chính uỷ đều ký tên xong, hai người sẽ lấy thư giới thiệu của đơn vị rồi đi nhận giấy kết hôn.
Tuy tuổi còn trẻ nhưng đại đội trưởng Lý có Nghiêm Lỗi chỉ bảo, bên phía Lục Mạn Mạn có bố cô ấy lo nên không ai làm khó.
Nghiêm Lỗi hỏi thăm chuyện nhà ở cho Lý Ái Quốc.
Giữa tháng mười, thời tiết mát mẻ hơn.
Nghiêm Lỗi nói cho Kiều Vi: “Đã xử tội rồi.”
Kiều Vi không nói gì, chỉ nhìn anh.
Nghiêm Lỗi nói: “Chứng cứ vô cùng rõ ràng đầy đủ, theo tục lệ phải bắn chết.”
Trong lòng Kiều Vi co rút.
Cuối cùng thì sự hiểu biết của cô về eo biển Đài Loan khác với suy nghĩ ở thời đại này. Đời sau tuyên truyền quan hệ hai bên thân thiết, Trung Quốc một nhà, nhiều chính sách có lợi cho Đài Loan.
Nhưng ở thời đại này, bên kia là… Quân địch.
Nghiêm Lỗi lo lắng, vuốt vuốt gáy cô: “Em không sao chứ?”
Kiều Vi nói: “… Hơi khó chịu.”
Nghiêm Lỗi thở dài. Kiều Vi thích may quần áo, làm chăn gối gì đó. Anh đã nghe cô nói “Bác thợ may thật thú vị” rất nhiều lần.
Có thể xem là người quen. Con người là loài có cảm xúc.
Cảm xúc của phụ nữ càng mềm mại hơn.
Nghiêm Lỗi ôm chặt cô vào lòng, giọng trầm ấm thoải mái, nhắc nhở cô: “Nói vậy với anh thì được, đừng nói với người khác.”
Thương tiếc một gián điệp là hoàn toàn sai về mặt chính trị.
Kiều Vi gật đầu: “Em biết, anh yên tâm.”
Hiện tại, việc sáp nhập cơ bản đã hoàn thành, chính quyền huyện Vĩnh Minh đổi tên, Vĩnh Minh đổi thành Bác Thành.
Trấn Thanh Sơn và trấn Hạ Hà Khẩu cũng đổi tên, trở thành khu Thanh Sơn và khu Hạ Hà Khẩu của Bác Thành.
Bí thư ở thị trấn, trưởng trấn đều trở thành bí thư khu, trưởng khu.
Những người đó vẫn không thay đổi.
Hôm sau đến phòng làm việc, Bí thư Mạnh tìm Kiều Vi: “Đã có kết quả rồi, cô sửa lại bản thảo, sau đó có thể đưa lên thành phố.”
Kiều Vi đã ghi kết quả cuối cùng của vụ gián điệp vào bản thảo, sau đó đưa cho Bí thư Mạnh.
Bí thư Mạnh nhìn thấy nói: “Còn dùng tên giả à?”
Trong bản thảo viết “Một bạn nhỏ tên là Cường Cường (dùng tên giả) xem phim xong đột nhiên phát hiện ra điều bất thường, nhớ đến…”
Kiều Vi nói: “Con người có tính tò mò. Muốn biết là ai thì phải xem, cũng sẽ có người oán trách mấy câu.”
Đó là sự bảo vệ của người mẹ dành cho con mình. Bí thư Mạnh có thể hiểu được: “Cũng đúng. Cứ như vậy đi.”
Bản thảo này vừa được truyền ra đã gây chấn động. Bởi vì bộ phim lúc trước rất hấp dẫn và được chào đón. Nào biết chuyện trong phim lại xảy ra ở ngoài đời, lại có người bắt được gián điệp thực sự sau khi xem bộ phim này.
Còn là một người bạn nhỏ.
Chuyện này còn kịch tính hơn phim nhiều! Quá hấp dẫn!
Trên báo còn đăng ảnh ông thợ may, tay bị trói ở sau lưng, trên cổ treo tấm bảng gỗ viết: “Tội phạm tiết lộ bí mật.”
Là ảnh chụp bị xử tử.
Kiều Vi nhìn thấy thì im lặng một lúc lâu, sau đó nhẹ nhàng để tờ báo lại trên kệ sách.
Đặc vụ bị xử chết, doanh trưởng để lộ bí mật phải xuất ngũ. Lúc người khác còn chưa kịp phản ứng thì đại đội trưởng Lý đã dọn vào rồi.
Vật dụng trong nhà được cấp theo cấp bậc của cán bộ. Có mấy món tự đại đội trưởng Lý mua, cậu ấy và doanh trưởng xui xẻo kia thương lượng giá cả, cho người đó tiền rồi thế chân vào.
Chủ nhà trước đây là một doanh trưởng, cậu ấy là đại đội trưởng, vật dụng trong nhà vượt quá mức phân phối, nhân viên hậu cần mắt nhắm mắt mở cũng không lấy lại.
Tuy đại đội trưởng Lý và Lục Mạn Mạn có giấy kết hôn nhưng không tổ chức hôn lễ, cho nên vẫn sống chung với nhau giống như lúc hẹn hò.
Nhà họ Lục đang chuẩn bị của hồi môn, còn may vài cái chăn bông lớn.
Đại đội trưởng Lý đã mời một người thợ mộc đến để sửa chữa vật dụng trong nhà, đánh bóng và sơn lại lần nữa.
Điều kiện lúc này là như vậy, vật dụng mà nhà nước phân phối không thể sửa chữa cũng như đánh bóng lại toàn bộ. Đồ vật được đánh bóng và sơn lại nhìn rất đẹp.
Mua thêm vài thứ mới như giá treo khăn mặt, các loại nồi chén muôi chậu cũng phải mua mới. Trên phích nước nóng, chậu rửa mặt và ống nhổ mới đều in chữ hỷ.
Cậu ấy mua cho Lục Mạn Mạn năm, sáu bộ quần áo, ra tay hào phóng. Tuy chưa tổ chức hôn lễ nhưng tháng này đã cho Lục Mạn Mạn hai mươi tệ và phiếu vải: “Sau này mỗi tháng cho em hai mươi tệ, phiếu vải cũng cho em hết.”
Rồi nhẹ nhàng nói với cô ấy: “Sau khi chuyển đến đây, cho em quản lý tiền tiết kiệm.”
Còn nhân cơ hội nắm tay Lục Mạn Mạn.
Mặc dù đã lấy được giấy kết hôn nhưng còn chưa tổ chức hôn lễ, có cảm giác đang vụng trộm. Mặt Lục Mạn Mạn đỏ ửng, không rút tay về được nên để mặc cậu ấy nắm.
Vô cùng ngọt ngào.
Bởi vì chuyện này, Nghiêm Lỗi lại được nhận thêm huân chương khen thưởng hạng ba. Cấp trên đã tổ chức cuộc họp khen thưởng và trao tiền thưởng cho anh.
Ngay khi chuyện ông thợ may được đưa lên báo đã tạo lên cơn sốt. Vé xem phim “Bức tranh bí mật” rất khó mua, các đơn vị đều bao hết cả rạp, tổ chức cho tập thể công nhân viên chức xem phim, khi trở về phải viết cảm nghĩ, đánh giá.
Ban đầu bộ phim này được chiếu để tuyên truyền chống gián điệp, hiệu quả nhanh đến mức đáng kinh ngạc.
Cuối tháng mười, Nhân Dân nhật báo cũng viết về chuyện này, công khai khen ngợi người bạn nhỏ “Cường Cường.” Ảnh hưởng của chuyện này bắt đầu lan rộng khắp cả nước.
Các trường tiểu học, trung học đều nổi lên phong trào học tập theo người bạn nhỏ “Cường Cường.”
Trẻ nhỏ suốt ngày thò đầu ra ngoài đường, hẻm nhỏ, còn núp dưới chân tường nhà hàng xóm nằm nghe, cũng muốn làm “Cường Cường” giống như trên báo. Làm rất nhiều cặp vợ chồng thường xuyên mở cửa sổ nhìn xuống dưới xem có những đứa trẻ như mèo kia hay không, tránh để mấy đứa nhóc nghe được những chuyện không nên nghe.
Kiều Vi không thích bầu không khí như thế này. Cô là người đến từ tương lai nên rất chú ý đến vấn đề riêng tư, không chịu nổi sự theo dõi đó.
May là tường nhà cao, lại nằm trong khu gia đình quân nhân nên tốt hơn nhiều.
Người ở trong trấn không chịu nổi sự quấy nhiễu này.
Nhưng cuối cùng bây giờ không phải đời sau, lúc này đất nước chỉ mới được xây dựng mười mấy năm, còn rất nhiều gián điệp.
Chưa nói đến việc cả nước bắt được bao nhiêu gián điệp ẩn núp, chỉ riêng ở trấn Hạ Hà Khẩu đã phát hiện ra gián điệp thứ hai.
Người đàn ông này ở độ tuổi trung niên, rời nhà từ hồi thiếu niên, trưởng thành thì trở về quê hương. Tuy bố mẹ qua đời nhưng đã lấy vợ sinh con, cũng có người thân ở trong trấn và quê nhà.
Không ai ngờ ông ta là gián điệp.
Người tố cáo là con của ông ta.
Nửa đêm, đứa trẻ thỉnh thoảng nghe thấy tiếng “tí tách tí tách.” Người phụ trách chiếu phim đến thị trấn để chiếu “Bức tranh bí mật”, hơn nữa trong thị trấn còn tuyên truyền chống gián điệp nên đứa trẻ nghi ngờ.
Hăng hái đi tố cáo bố mình.
Một phát đã trúng đích.
Trấn Hạ Hà Khẩu là nơi sắp xếp cho người nhà quân nhân nên thực sự khiến quân địch chú ý.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!