Nhìn thấy Diệp Phong đi ra khỏi biệt thự, Lưu Hạo trên mặt lộ ra vẻ lạnh lùng, anh ta nháy mắt với đám đàn ông lực lưỡng lập tức vây quanh Diệp Phong và Tô Khuynh Thành.
“Anh muốn làm gì?”
Tô Khuynh Thành hỏi.
"Đúng là một mỹ nhân tuyệt phẩm."
Lưu Hạo nhìn Tô Khuynh Thành từ trên xuống, từ vóc dáng cho tới dung mạo, so với Tô Khuynh Thành, nhan sắc mờ nhạt của bạn gái của anh ta chẳng khác nào phượng hoàng với gà lôi!
Lưu Hạo đột nhiên trở nên dâm đãng, cười toe toét: "Muốn làm gì sao?”
Anh ta chỉ vào vết bầm trên mặt, nói với Tô Khuynh Thành: “Làm ông đây bị thương thành như vậy, cô em nói xem ông đây muốn làm gì?”
Tô Khuynh Thành nghe vậy khuôn mặt xinh đẹp trở nên lạnh lùng: "Tôi khuyên anh đừng tự chuốc phiền phức!”
"“Hahahal"
"Tự chuốc phiền phưc sao?”
Nghe vậy, Lưu Hạo và đám người kia đều cười lớn.
"Nói đi, tiểu mỹ nhân, em không để bọn anh vào mắt à?"
Người đàn ông dẫn đầu tên Triệu Thổ, nhìn chằm chằm Tô Khuynh Thành, cười hung ác, trên mặt hắn có một vết sẹo rất rõ ràng, thoạt nhìn có vẻ là một người rất hung ác.
Nói xong, gã tiến lên một bước nhéo cằm Tô Khuynh Thành: “Tiểu mỹ nhân, nếu không muốn người đàn ông của mình chịu đau khổ thì hãy ngủ với thiếu gia của bọn anh một đêm đi.”
Tô Khuynh Thành nghe được lời này, vô thức lùi về phía sau một bước.
Tuy nhiên, Triệu Thổ chưa kịp nói xong, Diệp Phong đột nhiên ra tay, nhanh như chớp, tóm lấy móng vuốt của Triệu Tử.
Hắn dùng sức bóp mạnh, lập tức nghe được một tiếng rắc', Triệu Thổ hét lên một tiếng, năm ngón tay đã bị hắn bẻ gãy!
"A...đau quái" Triệu Tử kêu thảm một tiếng, lăn lộn trên mặt đất.
Lưu Hạo đối
n không khỏi sửng sốt khi nhìn thấy cảnh tượng này. Diệp Phong này thật sự là điên rồi!
Vừa rồi anh ta một mình hắn mới ra tay, hiện tại anh ta mang theo nhiều người như vậy tới đây, hắn lại dám ra tay?
Điều này thật quá điên rồ! ?
Lưu Hạo dập điếu thuốc trên tay, lớn tiếng chửi: "Mẹ kiếp, các người đứng đó làm gì? Đánh nó cho tôi!”
Khoảng hơn chục người đàn ông lực lưỡng phản ứng lại, cầm gậy lên và ngay lập tức tấn công Diệp Phong.
"Phế vật." Diệp Phong khinh thường cười, trên mặt vẻ mặt thoải mái vô tư. Bốp bốp bốp!
Diệp Phong liên tục tung quyền, trong nháy mắt, mười mấy nam nhân lực lưỡng đều bay ra ngoài, nằm trên mặt đất kêu gào!
"Mẹ kiếp!" Lưu Hạo sợ hãi, lắp bắp.
Làm sao anh ta có thể nghĩ tới Diệp Phong đáng sợ như vậy, trong nháy mắt giết chết hơn mười tên cường tráng anh ta mang theo? I
Diệp Phong chậm rãi đi về phía Lưu Hạo.
Lưu Hạo vẻ mặt hoảng sợ, vội vàng rút lui, hắn quen kiêu ngạo, sao lại gặp phải nhân vật tàn nhẫn như Diệp Phong?
Diệp Phong túm lấy cổ áo Lưu Hạo, nâng anh ta lên như gà, sau đó ném vào chiếc xe bên cạnh!
Bốp!
Một âm thanh vang lên, Lưu Hạo đầu choáng váng, máu chảy ra. "Vừa rồi tôi đã nói gì với anh?"
Diệp Phong lạnh lùng hỏi.
Lưu Hạo vội vàng cầu xin tha thứ: "Tôi sai rồi, anh trai, tôi sai rồi, tôi biết sai rồi!"
Bốp!
Diệp Phong dùng trái tay tát mạnh vào mặt Lưu Hạo, khóe miệng Lưu Hạo. tràn ra máu, thậm chí hai chiếc răng cũng bị Diệp Phong nhổ ra.
“Anh cảm thấy tôi dễ bắt nạt lắm sao?" Diệp Phong nheo mắt hỏi.
"Không có... không có." Lưu Hạo liều mạng lắc đầu, anh ta làm sao dám nói vật trước mặt Diệp Phong? !
"Xe của tôi phải làm sao đây?" Diệp Phong lạnh lùng hỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!