Vừa dứt lời, Diệp Phong nhảy thẳng vào trong đám người, giống như sói xông vào đàn cừu, điên cuồng giết chóc.
Phụt phụt!
“A!”
Máu tươi bắn tung tóe, tiếng kêu thảm thiết và tiếng gãy xương không ngừng vang lên, mỗi một lần Diệp Phong ra tay sẽ thu hoạch một tính mạng.
Tốc độ của hắn cực kỳ nhanh, nhanh đến mức đám đệ tử Qủy Vân Tông không thể ngăn cản được đòn tấn công của hắn, chỉ trong năm sáu giây ngắn
ngủi, ngoại trừ tên cầm đầu, tất cả đều chết trong tay Diệp Phong.
Tên cầm đầu đơ người, sợ đến mức nứt gan, mồ hồi lạnh ứa ra, hắn ta không thể tưởng được chính mình đang đối mặt với nhân vật như thế nào!
Diệp Phong đi đến trước mặt hẳn ta, bóp cổ lạnh lùng chất vấn: “Tông chủ Qủy Vân Tông của các người đang ở đâu?”
“Tông chủ, tông chủ đang mở họp...”
Hắn ta duỗi tay chỉ về một hướng, run rẩy nói.
“Cầu xin ngài đừng giết tôi.”
Nhưng còn chưa dứt lời đã bị Diệp Phong vặn gấy cổ.
Nhịp tim của Giang Tuyết đập thình thịch, hai mắt lóe sáng.
Diệp Phong quá mạng, giơ tay nhấc chân đã giải quyết xong nhiều người Qủy Vân Tông như vậy.
“Đi thôi, đi giết tông chủ của bọn hắn.”
Diệp Phong liếc nhìn cô ta, quay đầu rời đi.
“A..” Giang Tuyết lấy lại tinh thần, Diệp Phong đã đi xa: “Này, chờ tôi với!” Cô ta vội vàng đuổi theo.
Cùng lúc đó, trong phòng hội nghị của Qủy Vân Tông có mười mấy người đang ngồi ở đây, có nam có nữ, đây là đệ tử hạch tâm và năm vị trưởng lão của Qủy Vân Tông.
Ngoài ra còn có một người đàn ông lạnh lùng đang ngồi trên ghế dựa, khoảng 5-60 tuổi, sắc mặt xanh mét.
Người này chính là tông chủ Qủy Vân Tông, Qủy Minh Ẩn!
Một người đàn ông tóc hoa râm nói: “Tông chủ, muộn thế này rồi gọi chúng tôi đến đây, có chuyện gì vậy?”
Quỷ Minh Ẩn híp mắt nói: “Vừa nhận được tin Qủy Càn và Qủy Chấn bị giết.”
“Cái gì?” Tất cả mọi người ở đây nghe vậy đều hoảng sợ.
Một người đàn ông mặt dài, tóc mào gà chất vấn: “Qủy Càn và Qủy Chấn bị giết? Ai làm?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!