*Tại nhà Đinh Khánh Lam*
"Tiểu Tranh Tranh! Mày có thấy cái áo tao mới lấy đâu rồi không?" Đinh Khánh Lam vò đầu vứt tai đi tới đi lui tìm kiếm, không chịu nổi mà lên tiếng hỏi Lý Ngộ Tranh đang ngồi chình ình trên giường xem Tivi kia.
"Chẳng phải mày mang vào nhà tắm rồi hay sao?"
"Ừ nhở?" Đinh Khánh Lam gật đầu một cái, rồi chạy lạch bạch vào nhà tắm. Không lâu sau tiếng nước tí tách được truyền ra. Lý Ngộ Tranh vẫn cứ ung dung vừa xem Tivi vừa gặm nhấm gói khô gà trong tay.
"Đinh Khánh Lam, có cần tao ngủ lại không vậy?" Lý Ngộ Tranh lên tiếng hỏi Đinh Khánh Lam vẫn đang tắm. Cô có thể nghe thấy được mà lên tiếng đáp: "Có, mày gọi điện xin mẹ ở lại đây đi."
"Được thôi, lát nữa." Như đã quá quen với việc này, Lý Ngộ Tranh liền nhiệt tình đồng ý ngay tức khắc. Gì chứ! Đâu mấy khi được thoải mái như này đâu, ở nhà chán muốn chết. Ở đây chơi với cô bạn yêu dấu vẫn là tốt hơn nhiều, lại được xem Tivi thỏa thích mà không bị mẹ quản như ở nhà nữa.
"Ngộ Tranh!! Tao quên mang khăn tắm rồi!!" Tiếng gọi lớn của Đinh Khánh Lam phát ra phía sau cánh cửa nhà tắm, Lý Ngộ Tranh khẽ cau mày rồi đứng dậy cầm lấy chiếc khăn tắm được vắt trên chiếc ghế gần đó, thản nhiên bước tới gần cánh cửa. Cánh tay mảnh khảnh của cô cứ với đi với lại trong không khí, mãi tới khi tóm được cái khăn được Lý Ngộ Tranh dúi vào mới vội vàng rụt tay lại. Lý Ngộ Tranh mặt không cảm xúc trở lại chiếc giường êm ái thưởng thức nốt bộ phim.
Năm phút sau, Đinh Khánh Lam cuối cùng cũng bước ra. Mái tóc ướt sũng đang được cô từ từ thấm nước, vài giọt không kịp cản nhỏ xuống xương quai xanh được lộ ra bởi cái cổ áo ngủ rộng thùng thình. Lý Ngộ Tranh khẽ liếc mắt qua nhìn Đinh Khánh Lam một cái, cũng không nán lại lâu liền thu mắt trở về. Đinh Khánh Lam một tay lau tóc, một tay cầm chiếc máy sấy tóc cạnh bàn tiến lại gần đưa ra trước mặt Lý Ngộ Tranh. Anh lười biếng nhận lấy, ánh mắt lưu luyến rời khỏi màn hình Tivi rồi quay người cắm điện. Đôi chân thon dài từ từ đứng dậy. Đinh Khánh Lam ngột bịch xuống giường, ném cái khăn lau đầu qua một bên để Lý Ngộ Tranh không nhanh không chậm sấy tóc cho cô. Từ trước tới giờ lúc nào cũng vậy, cứ hễ Lý Ngộ Tranh tới nhà cô chơi thì trong khoảng thời gian cô tắm xong, anh có nhiệm vụ phải sấy khô tóc cho cô. Nó đã trở thành một thói quen rồi.