Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thần Y Xuất Chúng - Hoàng Hách (FULL)

Lại tu luyện một thời gian, củng cố lại cảnh giới lúc trước. Trời đã sáng từ bao giờ. Hoàng Hách xuống khỏi giường của Tô Lệ, vươn vai, giãn cơ bắp đã cứng đờ lại vì tu luyện. 

Thăng cấp lên ngự khí tầng 2, thần khí của Hoàng Hách cũng tăng lên gấp bội, tinh thần lúc này rất sung mãn. 

Anh không vội vàng rời khỏi phòng Tô Lệ, mà cẩn thận nhìn quanh một vòng. 

“Nữ tặc tối qua rốt cuộc là tìm thứ gì vậy?”, Hoàng Hách vừa nhìn, vừa nghĩ thầm. Có điều, nhìn thấy phòng Tô Lệ không có gì khác thường, Hoàng Hách cũng bất giác lắc đầu, đi ra khỏi phòng. 

Dù sao cũng là phòng của Tô Lệ, Hoàng Hách không thể lục lọi tìm kiếm giống nữ tặc hôm qua được. Nếu như Tô Lệ thực sự có bí mật, cô không nói với anh, nhất định là không muốn anh biết, cho nên Hoàng Hách cũng không muốn tìm hiểu sâu về bí mật của cô. Nếu như Hoàng Hách thực sự muốn tìm bí mật của Tô Lệ, anh có thể sử dụng khả năng thấu thị của Vô Thượng Tiên Đồng quét một lượt, đến lúc đó tự nhiên sẽ nhìn thấy tất cả mọi thứ trong phòng Tô Lệ, nếu như trong phòng Tô Lệ thực sự có bí mật, cũng không thể che giấu được. 

Tắm xong một cái, Hoàng Hách thay quần áo ra ngoài. Nhưng trước khi rời đi, Hoàng Hách cố ý đặt mấy sợi tóc ở vị trí khóa cửa. Sợi tóc vốn là thứ cực kỳ khó thấy, nhét vào trong ổ khóa, bình thường nếu không để ý thì sẽ không thể nhìn ra được. Nhưng một khi khóa cửa được mở ra, sợi tóc tự nhiên sẽ rơi ra khỏi ổ khóa. 

Hoàng Hách làm như vậy, hoàn toàn là vì nhận thấy nữ tặc kia sẽ còn quay lại. Có thể nhìn ra, khả năng mở khóa của nữ tặc đó rất cao, khóa cửa hiện tại căn bản không thể ngăn cô ta. Nếu đã không ngăn được, vậy thì Hoàng Hách ít nhất cũng phải biết được đối phương có đến không, tiện thể có chuẩn bị tâm lý. 

Ra khỏi cửa, Hoàng Hách lấy điện thoại ra theo thói quen, nhưng vừa nhìn, liền phát hiện ra màn hình điện thoại bị vỡ, đến cả điện thoại mang theo cũng không bật lên được. 

“Nhất định là hôm qua lúc đấu đá với tên sát thủ Ám Ảnh không cẩn thận làm hỏng điện thoại”, Hoàng Hách nghĩ trong đầu. Có điều anh lại không có vẻ gì là tiếc của. Chiếc điện thoại này anh đã dùng ba năm rồi, là một chiếc điện thoại Android cấu hình thấp được tặng khi nộp tiền cước, dùng đến bây giờ, sớm đã không theo kịp thời đại rồi. Giờ điện thoại hỏng, Hoàng Hách dứt khoát đổi luôn cái mới tốt hơn. Trước đây không có tiền không nỡ đổi, bây giờ có tiền rồi, cũng không thể để bản thân thiệt thòi được. 

Hoàng Hách đi thẳng xuống nhà, ăn ù bữa sáng ở một cửa hàng ăn sáng bên ngoài khu, rồi đi về phía đại lý iPhone gần nhất. 

Trước đây, Hoàng Hách có nằm mơ cũng muốn mua một chiếc điện thoại iPhone, có điều điện thoại iPhone hở ra là mấy nghìn tệ khiến Hoàng Hách không mua nổi, chỉ có thể mong muốn trong lòng mà thôi. 

Đến đại lý iPhone, anh thấy trước cửa có một đoàn người xếp hàng dài. 

“Chuyện gì thế này?”, nhìn thấy cảnh này, trong lòng Hoàng Hách thấy rất ngạc nhiên. Hồi trước đi qua đây, chưa từng gặp hiện tượng này bao giờ. 

“Anh không biết à?”, một người tóc nhuộm vàng trông giống sinh viên nhìn thấy vẻ thắc mắc trong mắt Hoàng Hách, bèn lên tiếng giải thích: “Hôm nay là ngày mở bán iPhone 9s, bọn tôi đã phải đứng đây xếp hàng cả đêm qua đấy”. 

Hoàng Hách hiểu rồi, hóa ra là mở bán mẫu mới, bảo sao nhiều người xếp hàng như vậy. Trước đây Hoàng Hách cũng nghe nói lúc iPhone mới được mở bán, có rất nhiều fan Apple đứng xếp hàng cả đêm, để được dùng iPhone mẫu mới trước người khác một bước. Nhưng trước đây đến việc cơm no áo ấm của bản thân Hoàng Hách còn không lo được, đương nhiên sẽ không quan tâm đến việc đó. Không ngờ hôm nay điện thoại vừa hỏng, thì lại gặp ngay phải ra mắt mẫu mới. 

“Đã thế mình cũng phải mua mẫu mới”, Hoàng Hách không kìm được lòng, lúc trước anh chỉ có thể ngưỡng mộ người dùng điện thoại iPhone, bây giờ anh cũng phải thử mới được. 

Hàng lối xếp ngay ngắn tiến dần về phía trước, tốc độ không nhanh cũng không chậm. May mà từ trước tới giờ, Hoàng Hách rất kiên nhẫn, không cảm thấy có bất kỳ khó khăn gì. 

Đợi được nửa tiếng, Hoàng Hách đã đi đến cửa của đại lý. Chờ hết mười mấy người nữa là đến lượt anh rồi. 

Ấy vậy mà vào lúc này, thanh niên đứng trước anh đột nhiên mặt mày trắng bệch ngất xỉu, phần lưng của cậu ấy đỏ ửng lên, thoáng nhìn có thể thấy máu đang thấm dần qua áo của cậu ấy, chẳng mấy chốc đã đỏ rực cả phần lưng. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!