Chương 283
Triệu Khương Lan lắc đầu: “Vậy ngươi có điều không biết, danh xấu của bản cung ở kinh thành mới là truyền xa. Người bên ngoài ngoài nhắc tới thần Vương phi, đều nói ta thô bỉ vụng về, không xứng với Vương gia nhà ta” Hồng Vân không cho là đúng: “Đó là bọn họ mắt vụng về thôi”
Nghĩ đến mục đích tới đây, Triệu Khương Lan đem cầm phổ trên. người đưa cho nàng: “Đây là Lục điện hạ kêu ta tặng cho ngươi, bản cầm phổ này ta xem qua, vô cùng khó có được, hắn đối với người cũng là có tâm” .
Hồng Vân trầm mặc trong chớp mắt: “Hồng Vân thân phận hèn mọn, làm sao dám nhận ưu ái của điện hạ như vậy.”
“Lão lục không tiện đến đây, hẳn sắp thành thân, Thánh Thượng khâm. điểm chính thể cho hắn, phỏng chừng tháng sau sẽ tiến hành hôn sự. Hồng Vân cô nương, tuy rằng biết vấn đề này có chút không thích hợp, tai vẫn muốn hỏi một chút, người đối Lục điện hạ, c tình yêu nam nữ hay không?”
Hồng Vân cúi đầu cười: “Từ lúc bắt đầu, Hồng Vân cũng rất rõ ràng thân phận của mình, chỉ dám trèo cao làm bạn bè với điện hạ, cũng không dám có những tâm tư khác. Hồng Vân muốn sống tự tại, làm từ thiếp cho nhà cao cửa rộng, không bằng cô độc, ngược lại thoải mái”
“Ý tưởng này rất tốt, ta thực thưởng thức!”.
Triệu Khương Lan vừa nói xong, hai người nhìn nhau cười, hơi có chút hợp ý. .
Lại hàn huyện trong chốc lát, sắc trời không còn sớm, Triệu Khương Lan nghĩ đã tới thời điểm hồi phủ.
Hồng Vân đứng dậy đưa tiễn, đang chuẩn bị đưa nàng xuống lầu, bên ngoài bỗng nhiên có người ồn ào huyên náo.
Hồng Vân nghe thấy âm thành này thì nhếch mày, tỳ nữ bên người nàng tiến vào nói: “Cô nương, vị Liên công tử kia lại tới nữa, hắn đến Yên Vũ lâu non nửa tháng cũng chưa gặp ngài, vẫn không cam lòng. Hôm nay lại nghe nói ngài có gặp khách nhân, nhất thời phẫn uất bất bình, đang gây sự ở dưới lầu”
Triệu Khương Lan không vui hạ mi: “Liên công tử, có quan hệ gì với Trữ quốc công?”
Hồng Vân giải thích nói: “Người đến là cháu của Trữ quốc công”
“Cháu của Trữ quốc công, không lâu trước đây ta nghe nói hắn thú nữ. nhi nhà Lâm Thái úy, chắc không phải là hắn chứ!”.
Đến khi có đáp án khẳng định, Triệu Khương Lan mới cười lạnh một tiếng.