Chương 256
Lúc này Tần Lam Nguyệt nhận ra nàng vô thức vuốt ve mái tóc của hắn đến mức phát ghiền.
Nhất thời có chút ngượng ngùng, nàng vội vàng buông mái tóc của hắn xuống: “Sao hôm nay ngươi không vén tóc lên?”
“Chúng ta đến đây để nhận tội, vì vậy phải tránh cài trâm và y phục tang, ngay cả điều này mà ngươi cũng không phát hiện?” Đông Phương Lý híp mắt nhìn nàng như nhìn một tên ngốc.
Tần Lam Nguyệt lại nhìn người mình.
Ngày thường nàng đều ăn mặc như thế này, hoàn toàn chưa từng để ý đây là cải trang khi đi nhận tội.
“Ta không để ý.”
“Ngốc.” Đông Phương Lý khịt mũi, ngửi thấy mùi thơm từ cơ thể nàng, trong lòng bất giác thả lỏng.
Sau khi thả lỏng mình, cơn mệt mỏi bỗng dâng trào. Hắn thả lỏng tựa vào trong vòng tay nàng, như đang lảm nhảm: “Chuyện ngươi là đệ tử của Thiên Linh đạo nhân là do ta sắp xếp”
“Ta biết” Tần Lam Nguyệt nghiêm túc nói: “Đông Phương Lý, đa tạ ngươi đã sắp xếp những thứ này cho ta.
“Ngươi không trách tạ?”
“Sao ta phải trách ngươi?” Nàng nói: “Mặc dù ta không biết mục đích của ngươi là gì, nhưng người đã thực sự giúp ta nhận được sự chấp thuận của phía nhà quan, sau này ta có thể quang minh chính đại hành sự, là ta nên cảm tạ ngươi mới đúng”
Con người là sinh vật mang chiều hướng xã hội, có ý thức về thân phận và sự chấp thuận của xã hội là thứ đặc biệt quan trọng.
“Trước đây ta luôn cảm thấy chính mình như ở lậu, làm việc gì cũng phải cẩn thận từng li từng tí vì lo sợ một ngày nào đó ta sẽ bị thiêu chết. Cuối cùng hôm nay đã có được cấp thẻ ngụ cư và thẻ chứng minh thân phận, đó cũng coi là nhận được thân phận hợp pháp.
Đông Phương Lý cau mày. đang
Hắn không hiểu “Hôm nay cũng tính là bị kinh sợ nhưng không mấy nguy hiểm!” Tần Lam Nguyệt khẽ cười: “Khi đứng song song cùng Hoàng hậu nương nương, ta rõ ràng cảm nhận được sát ý toả ra từ phụ hoàng, thật là kinh khủng” nàng nói về cái gì.
Nếu không có sự hiện diện của Đông Phương Lý, đừng nói là lấy được sự chấp thuận của nhà quan, ngay cả cái mạng nhỏ này có tiếp tục sống được hay không còn phải xem lại.
Đông Phương Lý lạnh lùng khịt mũi.
E rằng nàng ngốc này cũng không biết chuyện kể từ khi nàng cứu sống Nguyệt Lộ quận chúa thì phụ hoàng đã nghi ngờ nàng.
Nếu không kịp thời tìm ra một lý do hoàn hảo về sự biến hóa của nàng để bẩm báo với phụ hoàng, thì sớm muộn gì nàng cũng bị phụ hoàng loại bỏ.
Hôm nay trong nguy hiểm có cái may, lại có thể thành công bảo vệ cái mạng nhỏ của nàng.
“Ở cung Thái Nghi, phụ hoàng đã nói với ngươi những gì?” Một lúc sau Đông Phương Lý mới hỏi.
“Không có gì.”
“Hum?”
Tần Lam Nguyệt dừng một chút mới nói: “Ta không biết có nên nói hay không.
“Nói.”
“Phụ hoàng hỏi ta về phương pháp nhỏ máu nhận thân. Tần Lam Nguyệt nói: ”Ta thấy biểu cảm của phụ hoàng có chút kỳ quái.”
“Ngươi đáp lại thế nào?”