Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thần Y Vương Phi Quá Kiều Mị

Chương 143

Sau đó là thân thể, lời nói và bờ môi ấm áp.

Bé con ấm áp ấy đã cố hết sức để kéo hắn ra khỏi bờ vực của cái chết, thì thầm bên tại hắn bằng một giọng nói dịu dàng: “Đừng sợ, không sao rồi, đợi chút nữa thôi, nhất định sẽ có người tới giúp ngươi.”

Lúc này, trong cơn mê man, hắn như hồi tưởng lại ngày trước cũng có tiếng trẻ con thì thầm bên tai hắn như vậy, trong sáng và dịu dàng, thật sự rất giống giọng nói này.

Lần đó, hắn lạnh đến mức muốn đông cứng lại, nửa mơ nửa tỉnh vì vậy có nhiều chuyện mà hắn đã quên mất rồi.

Một đêm qua đi, hồi ức vốn dĩ đã bị hắn quên mất từ lâu kia lại nhen nhóm trong đầu hắn một lần nữa. “Là ngươi sao?”

Đông Phương Lý chậm rãi mở mắt, thì thào nói.

Trước mắt hắn là gương mặt hốc hác tái nhợt.

Đầu tóc nàng hỗn loạn, trên người chỉ mặc duy nhất một tấm trung y đã ướt đẫm.

Hắn gắt gao ôm chặt lấy nàng.

Hắn muốn dựa dẫm và nương tựa vào nàng.

Đông Phương Lý chăm chú nhìn khuôn mặt tiều tuy kia rồi hắn vươn tay như muốn chạm vào nó. “Cuối cùng người cũng tỉnh rồi.” Tần Lam Nguyệt mở to mắt, yếu ớt nói: “Đông Phương Lý, đêm qua suýt chút nữa là ta bị ngươi đè chết rồi.”

Vốn dĩ Đông Phương Lý còn đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình, nhưng sau khi nghe Tần Lam Nguyệt nói thế thì hắn lập tức tỉnh táo lại.

Hắn sững người rồi lẩm bẩm nói: “Sao lại là ngươi?” “Vậy tại sao không thể là ta?” Tần Lam Nguyệt muốn đẩy hắn ra nhưng cũng không đẩy nổi, vì vậy nàng có chút giận dữ, nói: “Người ôm ta chặt cứng cả một đêm, còn không mau buông ra?”

“Bây giờ ngươi tỉnh hẳn rồi, nếu vẫn không buông ra ta sẽ cắn người đó.

“Tại sao lại là ngươi?” Đông Phương Lý giống như không nghe thấy lời của Tần Lam Nguyệt, đôi mắt đẹp của hắn ngập tràn ý tứ phức tạp.

“Rốt cuộc người đang nói cái gì vậy?” Tần Lam Nguyệt bị siết đến mức khó chịu.

Nàng giãy giụa mất một lúc mà Đông Phương Lý vẫn không chịu buông nàng ra.

Không thể chịu nổi nữa rồi, nàng lập tức cắn vào bả vai hắn một cái. Đông Phương Lý bị đau nên hắn nhanh chóng buông tay ra.

Cuối cùng Tần Lam Nguyệt cũng được tự do, nàng hít một hơi thật sâu: “Ngươi bị đau đến ngốc rồi hả? Người thật sự muốn siết chết ta đúng không? Đúng là lấy oán báo ân mà”

Nhìn bộ dạng ngu ngốc đần độn của hắn, có khi nào hắn bị đau đến mức biến thành một tên ngốc rồi không?

Lúc này nàng bèn vươn tay sờ trán hắn.

Đầu có nóng đầu, nhiệt độ vừa phải, hơn nữa nhiệt độ cơ thể cũng bình thường mà?

Nàng tiếp tục cầm lấy cổ tay hắn, mạch tương cũng đập ổn định hơn hôm qua rất nhiều. “Thè lưỡi ra ta xem. Nàng lại gần định tách miệng hắn ra, không ngờ rằng hắn lại ngoan ngoãn phối hợp cùng nàng, chậm rãi mở miệng.

Lớp phủ trên lưỡi có màu trắng mỏng, độc tố của bò cạp và độc thảo dược cũng đã được tiêu trừ. “Thành công rồi.” Tần Lam Nguyệt nói: “Giờ chỉ cần lấy độc bò cạp ra khỏi miệng rồi đợi miệng vết thương khép lại nữa thì sẽ không còn vấn đề gì nữa

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!