Chương 991
Tiểu hữu? Đây là nhận rồi? Phượng Khương Trần mừng thầm trong lòng, trên mặt lại tiếp tục bày ra vẻ phô trương lãnh diễm mà cao quý của một nữ vương, và chỉ có như vậy mới có thể khiến cho mọi người kinh sợ, mới có thể khiến những kẻ này tin tưởng, vì nàng nắm chắc và tin tưởng đến mười phần, chứ cũng không phải đang đầu cơ trục lợi.
“Bích hải thương khung” Phượng Khương Trần báo ra khúc danh rất rõ ràng.
“Được, Khương Trần tiểu hữu, mời!” Vẻ mặt Nguyên Hi tiên sinh nghiêm nghị, hoàn toàn không có ý gì gọi là vui đùa khinh thị, thậm chí một đám Tam công cũng thu ý cười lại, bày ra một bộ dáng đang nghe.
Những người này đều điên cả rồi sao? Một đám cùng làm trò với Phượng Khương Trần?
Tô Quán không thể tin được thứ mình đang nhìn thấy. Ba người Thái phó, Thái bảo và Thái sư kia giúp Phượng Khương Trần thì nàng ta còn lý giải được, dù sao bọn họ cũng là người Đông Lăng, nhưng còn Nguyên Hi tiên sinh thì sao?
Tô Quán thật sự không hiểu.
Tô Quán không hiểu, mà những người khác ở đây cũng không hiểu, nhưng bọn họ không phải Tô Quán, dù có khiếp sợ hơn thì bọn họ cũng không biểu hiện ra ngoài, một đám đều ngồi ở chỗ đó, xem thử Phượng Khương Trần sẽ làm nên điều gì kỳ diệu gì, làm sao để vượt qua được một ải này.
Đối mặt với một đôi ánh mắt nóng bỏng, Phượng Khương Trần không hề kinh hoàng lấy một chút, phần hương tịnh thủ, ngồi lặng yên ở sau đàn, tay phải lướt qua dây đàn…
Tí tách tí tách… Đó là tiếng nước?
Ánh mắt mọi người đều trừng to lên, muốn xem thử là Phượng Khương Trần đã làm như thế nào, nhưng nhìn nửa ngày bọn họ cũng chỉ thấy mười ngón tay của Phượng Khương Trần di chuyển, khi thì gẩy, khi thì móc lấy dây đàn như không tồn tại kia, mà tiếng nước kia cũng khi thì bằng phẳng, khi thì nóng lòng, mơ hồ còn có tiếng gió, tiếng chim, thậm chí là tiếng của gió thổi qua những cành lá…
Thần kỳ!