Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 852

Cửu Hoàng thúc ở lại trong cung khiến rất nhiều người hài lòng. Mà bởi vì Cửu Hoàng thúc rời đi nên cuộc bàn bạc tiếp đón bốn nước cũng thuận lợi hơn nhiều. Ngoại trừ Nam Lăng Cẩm Phàm một bước cũng không nhường ra, Tây Lăng Thiên Lỗi và Bắc Lăng Phương khiêm đều dễ nói chuyện, tâm trạng của hoàng thượng cũng dần tốt lên…

“Đại công tử, Phượng Khương Trần, các ngươi ngoan ngoãn chịu chết đi.” Thích khách vây Phượng Khương Trần và Vương Cẩm Lăng lại, nhưng vẫn chậm chạp không tiến lên.

Không phải là bọn hắn không muốn, mà là không dám.

Hai người trên ngựa rõ ràng không biết võ nhưng hết lần này đến lần khác lại tỏa ra sát khí khiến người khác run sợ. Trong nhất thời, thích khách cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, sợ xảy ra chuyện.”

“Xem ra chúng ta không đồng sinh nhưng có thể cộng tử rồi.” Bị thích khách vây quanh, Vương Cẩm Lăng vẫn không chút bối rối.

Mặc dù cả người hắn đều là mồ hôi, tóc tai dính vào mặt nhưng phong thái đại công tử vẫn không giảm nửa phân, thậm chí càng mị lực hơn bình thường.

“Coi như các ngươi thức thời, đại công tử, Phượng Khương Trần, ngoan ngoãn xuống chịu chết đi, ta sẽ để các ngươi được toàn thây.” Thích khách cầm đao, nhích tới gần từng chút một, chỉ còn cách thành công một bước, bọn hắn không dám sơ suất.

“Chịu chết? Muốn giết chúng ta thì cũng phải có bản lĩnh đó, ta còn chưa muốn chết.” Phượng Khương Trần sờ ám khí trên cánh tay mình, yên lặng tính toán xem dùng ám khí kia để đối phó bọn chúng sẽ có bao nhiêu phần thành công.

“Không muốn chết? Hôm nay các ngươi không muốn chết thì cũng phải chết. Đại công tử, Phượng Khương Trần, xuống đây đi, huynh đệ chúng ta nhất định cho các ngươi chết một cách thoải mái, nếu không…”

“Không thì sao?”

Phượng Khương Trần đột nhiên nhét đai lưng vào tay Vương Cẩm Lăng: “Nắm chặt.”

Vương Cẩm Lăng còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì Phượng Khương Trần đã đâm một dao thật mạnh xuống lưng ngựa: “Cẩm Lăng, mau đến Túc vương phủ tìm viện binh, ta chờ ngươi tới cứu ta.”

“Khương Trần…” Vương Cẩm Lăng cuối cùng cũng luống cuống, vội vàng hét to, hai tay nắm thật chặt đai lưng muốn kéo ngựa quay lại, thế nhưng nó đã bị đau tới phát cuồng, làm sao mà còn nghe lời hắn. Chỉ trong nháy mắt, hắn đã chạy xa cả trăm mét…

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!