Chương 790
Trên đời này không có người vô tội, không có người chết oan, muốn trách chỉ có trách họ không không có mệnh tốt.
Hôm nay, Phượng Khương Trần có thể nghĩ vì Lý Nghĩ mà liên lụy người vô tội, nhưng ngày mai cũng sẽ có người vì người khác mà liên lụy vì Phượng Khương Trần. Những người đó khi giết người cũng sẽ không vì Phượng Khương Trần mà thu tay lại.
“Không, ta không có giết người vô tội. Thời gian xảy ra vụ nổ và phạm vi của quả bom ta đều tính toán chuẩn xác rồi. Lúc đó trong chùa chỉ có Lý Tưởng, những người ở ngoài tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì. Ngài thấy đám lửa kia tuy rằng rất lớn, nhưng thực ra lực sát thương cũng không cao, chỉ cần cách một căn phòng, những người đó sẽ không chết, cùng lắm là bị thương. Hôm nay người chết chỉ có mình Lý Tưởng.” Phượng Khương Trần nhanh chóng giải thích.
Nàng cũng không phải người thiện lương gì nhưng nàng không giết người bừa bãi, nàng không giả nhân giả nghĩa mà chỉ hành động đúng với lương tâm của mình, đối với những người chưa bao giờ làm tổn thương nàng, nàng sẽ làm hết sức mình để không làm hại người vô tội, nếu người vô tội thực sự liên lụy, nàng cũng sẽ không dối trá rơi lệ tự trách.
Trong mười ngày, nàng đã quan sát thói quen sinh hoạt của Lí Nghĩ và tính toán thời gian tốt nhất để thực hiện, chỉ để giảm thiểu thiệt hại.
Liên lụy người vô tội và chủ động giết người không phải là một khái niệm gì cả, nàng không thể xuống tay với Tôn Chính Đạo và Tô Vân Thanh vì họ đã giúp nàng, nếu chết vì chuyện này, nàng còn mặt mũi nào để đi đối mặt với bọn họ.
Cửu Hoàng Thúc hừ lạnh một tiếng, không đồng ý cũng không phủ nhận, Phượng Khương Trần lại nói: “Cửu Hoàng Thúc, ta sẽ tự mình dọn dẹp những nguy cơ tiềm ẩn sau này.” Nàng không phải Cửu Hoàng Thúc, nàng không thể làm chuyện qua cầu rút ván được.
Hơn nữa, Tôn Chính Đạo và Tô Vân Thanh vốn đã biết giúp nàng làm chuyện này là vô cùng nguy hiểm, nhưng hai người đồng ý không chút do dự, chỉ cần dựa vào điểm này, nàng cũng không thể xuống hay với hai người họ được.
“Ngươi giải quyết thế nào? Đi cảnh cáo từng người một hoặc để họ chết vì” lửa trời “như Lý Tưởng? Phượng Khương Trần ngươi đừng ngây thơ như thế. Nếu đối phó với những người đó, người sẽ càng để lại nhiều manh mối hơn, bí mật ngươi tạo “lửa trời” sẽ bị vạch trần.
“Phượng Khương Trần, chuyện này nằm ngoài tầm kiểm soát của ngươi, cũng không phải của riêng ngươi, cứ để yên đó, việc này bổn vương sẽ lo liệu, về phần những người mà ngươi không muốn giết, bổn vương sẽ để bọn họ đi, hy vọng bọn họ có thể tự giải quyết đừng để bổn vương có lý do giết họ.” Cửu Hoàng Thúc lại đè Phương Khương Trần xuống, không cho nàng cự tuyết cự tuyệt, trực tiếp xử lý sự việc.
Vấn đề này cực kỳ quan trọng, hắn không chỉ ra tay vì Phương Khương Trần, nếu nàng rơi vào tay người khác cũng là một đả kích với hắn.
Phượng Khương Trần suy nghĩ một chút rồi gật đầu: “Được.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!