Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 766

“Bịch…”

Cửu Hoàng thúc không hề phòng bị, bị Phượng Khương Trần đẩy một cái, chật vật ngã xuống đất, tay chống trên đất hồi lâu cũng không đứng lên được.

Khoảnh khắc ngã ngồi trên đất, đôi mắt của Cửu Hoàng thúc mở rất lớn, giống như là không thể tin được, không thể tin được bản thân mình lại bị một nữ tử yếu đuối đẩy ngã trên đất, lại không dám tin là Phượng Khương Trần sẽ đẩy hắn, có vài người và vài chuyện dường như đã vượt khỏi tầm kiểm soát của chính mình…

Sau khi Phượng Khương Trần phản ứng lại, mới hiểu được nàng đã làm cái gì, nàng chột dạ không dám ở lại lâu thêm nữa, thừa dịp Cửu Hoàng thúc vẫn đang thất thần, nàng liền nhấc gót chạy ra ngoài.

“Xin lỗi! Ta không cố ý đâu.”

Xa xa còn truyền lại lời xin lỗi có chút hơi hoang mang, lúng túng của nàng.

Không biết là vô tình hay cố ý, người của Cửu vương phủ tuyệt nhiên không hề cản nàng lại, Phượng Khương Trần một đường thẳng băng chạy ra ngoài vương phủ, nhưng ra khỏi vương phủ nàng mới nhận ra, mặc dù trời đã tảng sáng, nhưng trên đường vần không có lấy một bóng người nào. Quan trọng nhất là nàng bây giờ phải đi đâu đây? Nàng đã chẳng còn nhà để về nữa rồi…

Phượng Khương Trần mông lung, mù mịt đứng trên đường lớn, bước chân vô ý thức, do dự một hồi cuối cùng đi đến Tôn phủ, Tôn Chính Đạo chắc là sẽ thu nhận và giúp đỡ nàng chứ nhỉ?

Lúc đi đến Tôn phủ, cửa Tôn phủ vẫn đóng chặt, Phượng Khương Trần vừa mệt vừa đói, vết thương trên lưng cũng ẩn ẩn bắt đầu thấy đau, Phượng Khương Trần lặng lẽ ngồi ở cửa lớn Tôn phủ, chờ cửa lớn Tôn phủ mở ra. Dáng vẻ của nàng lúc này giống như chó con đang chờ chủ nhân đến nhận nuôi vậy.

Ở góc đường đối diện Tôn phủ, xa xa có một bóng người mặc đồ đen đứng ở đó, Phượng Khương Trần ngồi bao lâu hắn liền đứng bấy lâu, mãi đến tận khi Tôn phủ mở cửa, Tôn Chính Đạo đưa Phượng Khương Trần vào trong, y mới lặng lẽ đi ra, nhảy lên trên nóc nhà Tôn phủ. Đằng sau, Bộ Kinh Vân cũng một thân đồ đen vội vã đi theo.

“Cửu Khánh, ngươi chắc chắn Tôn Chính Đạo và tộc Phượng Ly có liên quan đến nhau?” Bộ Kinh Vân nằm nhoài trên nóc nhà, vẻ mặt hoài nghi, nói.

Hắn thích nữ tử giống như Phượng Khương Trần, nhưng cũng chỉ dừng lại ở thích mà thôi, hắn không hy vọng Lam Cửu Khánh tiêu tốn nhiều sức lực và thời gian ở trên người không liên quan, những người như họ không có thời gian để mà lãng phí.

“Không chắc lắm.” Lam Cửu Khánh lạnh lùng nói, trên người tỏa ra sự lạnh nhạt cách người cả ngàn dặm.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!