Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 591

 

“Đừng…” Thanh âm này Phương Khương Trần quen thuộc vô cùng, thân thể còn so với đầu óc còn nhanh hơn.

 

“Cẩm Lăng, cẩn thận.”

 

“Oanh…”

 

Lúc tiếng nổ thứ hai vang lên, Phượng Khương Trần từ trên trà lâu trực tiếp nhảy xuống, nhào vào lòng Vương Cẩm Lăng.

 

Thuốc nổ, sao có thể, thời đại này làm sao có thể có thuốc nổ cơ chứ, hơn nữa tiếng nổ này là nhằm vào Vương Cẩm Lăng mà đến.

 

Phượng Khương Trần không chút nghĩ ngợi, cũng không có thời gian suy nghĩ, gắt gao ôm lấy Vương Cẩm Lăng che chở cho hắn…

 

“Khương Trần.” Vương Cẩm Lăng thất kinh, lại thêm con ngựa bị làm cho kinh hãi liền hất hai người quay cuồng xuống đất…

 

“Phượng Khương Trần, cái nữ nhân ngốc nhà ngươi.” Ở trong góc tối, một kẻ đeo mặt nạ màu lam đang bước chậm từng bước, trơ mắt nhìn Phượng Khương Trần với Vương Cẩm Lăng mất hút vào đám người…

 

Loại thuốc nổ này không tính là hoàn toàn tinh xảo, nhưng sát thương cũng rất lớn. Nổ một cái mọi người bên cạnh Vương Cẩm Lăng đều bị thương, nếu không phải Phượng Khương Trần phản ứng nhanh thì Vương Cẩm Lăng hẳn cũng sẽ bị thương không hề nhẹ.

 

Đại lục Cửu Châu trước nay chưa từng xuất hiện loại đồ vật như này. Một tiếng nổ mạnh vang lên mang lực sát thương vô cùng cường đại làm cho bất kể là dân chúng hay quan viên đều bị dọa đến thất kinh, cả đám liều mạng mà chạy, nhưng không biết chạy đi đâu mới là an toàn, người người chen chúc xô đẩy nhau, như ong vỡ tổ…

 

“Đại công tử, đại công tử.”

 

“Ngọc Lang, Ngọc Lang, người tuyệt đối không thể xảy ra chuyện được.” Đoàn người hộ tống Vương Cẩm Lăng ở ngoài thành nhìn thấy bên trong loạn thành một đoàn liền không chần chừ lập tức vọt vào trong thành, cứ như vậy cửa thành đã rối lại càng thêm loạn.

 

“Đừng tiến vào.” Vương Cẩm Lăng nói lớn, nhưng mệnh lệnh của hắn lại bị tiếng nổ mạnh át mất.

 

Ngươi xô ta đẩy, mỗi người đều sợ hãi vạn phần, sợ giây tiếp theo thứ thuốc nổ kia sẽ khiến cho chính mình banh xác. Cửa thành một mảnh hỗn loạn, thị vệ trong lúc này cũng không biết phải làm sao, bởi vì chẳng ai biết được tiếng nổ mạnh kia còn có lần nữa hay không hoặc là sẽ nổ ở phía nào.

 

Giờ khắc này, mỗi người đều nghĩ muốn bảo vệ cho sinh mạng của chính bản thân mình, Phương Khương Trần cũng không phải là ngoại lệ, nàng có tấm lòng của một kẻ hành y nhưng nàng cũng có tâm tư giống như bao người bình thường khác thôi.

 

Ngay lúc này đây, nàng chỉ muốn che chở cho Vương Cẩm Lăng với chính bản thân mình, mặc dù lúc nhảy từ trên lầu xuống động tác có chút nguy hiểm nhưng Phượng Khương Trần cũng đã tính toán kỹ càng điểm tiếp đất rồi mới nhảy.

 

Nhào vào người Vương Cẩm Lăng xong rồi Phượng Khương Trần liền mượn lực xô vào đám người ở giữa, nhờ có người đệm phía dưới nên hai người cũng không bị thương. Phượng Khương Trần tựa đầu chôn vào lồng ngực của Vương Cẩm Lăng đồng thời cũng cố gắng che chở cho phía đỉnh đầu của đối phương.

 

“Cẩm Lăng, đừng lo lắng, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”

 

Giữa những luồng âm thanh khóc nháo loạn xạ, mặc dù thanh âm của Phượng Khương Trần cũng không lớn nhưng Vương Cẩm Lăng lại nghe thấy vô cùng rõ ràng.

 

“Ta không lo lắng, ngươi không sao là tốt rồi.” Trong tình huống rối loạn như vậy nhưng Vương Cẩm Lăng không có nửa phần kinh hoàng, chỉ là lúc Phượng Khương Trần nhảy từ trên lầu xuống làm hắn ta có luống cuống một chút, dù gì thì cũng chỉ một chút thôi.

 

“Chúng ta…” Phượng Khương Trần còn chưa kịp nói câu tiếp theo thì một cái gì đó màu đen bay đến.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!