Chương 1873
Giải thích cái gì chứ, giải thích chính là che giấu, che giấu chính là xác thực, không muốn làm đại phu của tướng quân, không phải là một đầu bếp giỏi. Nàng không có suy nghĩ cho tướng quân cho nên nàng tuyệt đối không phải là một đầu bếp giỏi.
Dù sao thì cơm đã chín rồi, thức ăn cũng có thể ăn, không để cho Cửu Hoàng thúc bị đói là được rồi. Phượng Khương Trần ăn được một bát thì thật sự không thể ăn thêm được nữa, cơm này quá cứng rồi khiến cho quai hàm của nàng đau.
Ngược lại Cửu Hoàng thúc lại ăn rất ngon miệng, trong nháy mắt đã ăn sạch cơm và thức ăn ở trên bàn.
Khuôn mặt Phượng Khương Trần tràn ngập sùng bái nhìn Cửu Hoàng thúc, đồ ăn như nấu cho lợn vậy mà Cửu Hoàng thúc cũng có thể nuốt trôi thực sự là rất có năng lực chịu khổ. Về sau ai mà nói Cửu Hoàng thúc lớn lên trong nhung lụa, yếu ớt thích hưởng thụ thì nàng sẽ cãi lý với người đó.
Cửu Hoàng thúc đặt đũa xuống, nhìn khuôn mặt đang ngơ ngơ ngẩn ngẩn của Phượng Khương Trần lạnh lùng nói ra hai chữ: “Khó ăn.”
Nói xong, hắn nhìn Phượng Khương Trần một lượt từ đầu đến cuối rồi quan sát kỹ hai tay nàng, xác thực hai tay nàng không có vấn đề gì, đúng như nàng nói trong lúc làm cơm không để tay bị thương mới yên tâm rời đi.
Ăn quá nhiều rồi, hắn ăn đến no căng cả bụng, cần phải ra ngoài đi dạo một chút để tiêu hóa thức ăn, đồng thời suy nghĩ lại xem tại sao đầu bếp ở trong quý phủ của hắn mỗi lần nấu ăn đều đáng sợ như vậy mà Phượng Khương Trần lại không làm bị thương chính mình chứ? Lẽ nào là bởi vì Phượng Khương Trần nấu ăn quá tệ?
Có lý!
Lúc trước hắn không cho nàng nấu cơm nhưng nàng lại kiên trì, đảm bảo hết lần này đến lần khác sẽ không làm bị thương chính mình, mặc dù cơm hơi khó ăn một chút, nhưng chỉ cần nàng không làm bị thương chính mình là được rồi, hắn không yêu cầu gì hơn.