Chương 1665
“A? Chúng ta đây là muốn giúp Phù Lâm? Hoàng Thượng sẽ tin sao?” Tô Văn Thanh cái này thật sự không rõ.
“Là giúp hắn cũng là trói chặt hắn, đối phó “Thần” thì phải dùng biện pháp của thần. Mục tiêu của Phù Lâm chính là giúp gia tộc của hắn trở về Cửu Châu đại lục, làm Hoàng Thượng lần thứ hai thành lập thần miếu để hỗ trợ nuôi dưỡng gia tộc Phù Thị, vì cái mục tiêu này, hắn nhất định sẽ vì Hoàng Thượng bày mưu tính kế, trở thành tâm phúc của Hoàng Thượng.
Bản thân Phù Lâm không có thế lực lớn, việc hắn có thể làm chính là dựa vào hoàng quyền, hiện tại điều chúng ta cần phải làm là đặt lên người hắn danh tiếng của một người tốt bụng nhân từ, dùng cái này trói chặt lên người hắn, đồng thời cũng cho hắn cơ hội thành lập thế lực cho chính mình, ly gián hắn với Hoàng Thượng, đừng quên người Phù Lâm gặp gỡ trước Phượng Khương Trần và ta, dựa vào điều này nhất định sẽ làm cho Hoàng Thượng chỉ biết dùng hắn mà sẽ không tin hắn.”
Cho dù ngôi đền hình mạnh đến đâu thì cũng cần phải dựa vào hoàng quyền, không có hoàng quyền chống đỡ thì dù ngươi có là thần thánh cũng không có không gian để thể hiện, bản thân Phù Lâm cũng không có đáng giá coi trọng địa phương, hắn cũng không khác những quan viên kia là mấy, tất cả bọn họ đều là học được cách bán văn nghệ với đế vương gia.
“Được rồi, dù sao lúc trước tổn thất cũng đủ nhiều, lại tổn thất một chút như vậy cũng không tính là cái gì, ta sẽ đánh cược một phen.” Đánh cược Phù Lâm không chịu nổi áp lực của “Thần”, thế gian này ngoại trừ Hoàng Thượng, không ai có thể chịu được thanh danh của “Thần”.
Từ trước đến nay bậc đế vương có lòng nghi ngờ rất nặng, Hoàng Thượng có thể tin Phù Lâm một lần, có thể tin hắn trăm lần sao?
Tốt thôi, Tô Văn Thanh thừa nhận, hắn không thể nhìn xa trông rộng như Phượng Khương Trần và Cửu hoàng thúc, chẳng qua là…còn ngân lượng nha!
Tô Văn Thanh khuôn mặt chua xót, Cửu hoàng thúc không cần nhìn cũng biết hắn đau khổ cái gì, nghĩ nghĩ Cửu hoàng thúc mở miệng nói: “Ngươi thiếu ngân lượng thì hãy lấy tấm gương kia mang đi bán.”
“Cái gương kia có thể bán?” Tô Văn Thanh vừa nghe, tinh thần lại vực dậy.
Giá trị của cái gương kia hắn là người biết rõ, một khi cái gương này vừa ra mắt khẳng định sẽ càn quét toàn bộ vòng vây của các quý cô, hơn nữa dù đắt đến đâu thì những cô nương đó cũng sẽ mua một chiếc, dù sao mấy người kia cũng không thiếu tiền.
“Có thể.” Gương không lợi dụng được nhiều, thay vì giữ lại trong tay không bằng bán đi lấy bạc.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!