Chương 1597
Trác Đông Minh nói một câu bội phục, giơ ngón tay cái với Phượng Khương Trần: “Phượng Khương Trần, ngươi thật âm… khụ khụ, sáng suốt!”
Dưới ánh nhìn lạnh lùng của Phượng Khương Trần, Trác Đông Minh gắng gượng đổi “âm hiểm” thành “sáng suốt”.
“Trông chừng cẩn thận, nói không chừng canh kỹ lại là công lớn.” Phượng Khương Trần liếc trắng Trác Đông Minh rồi đi vào nhà chữa bệnh từ thiện.
Nàng không cần tham dự vào cuộc đấu tranh của quan viên, bên trong còn bệnh nhân, nàng làm tốt công việc của đại phu là được.
“Sư phụ, không sao chứ?” Phượng Khương Trần đi vào, đám nạn dân đồng loạt nhìn về phía nàng, vừa chờ mong vừa lo lắng không yên.
Thiên hạ này không có bách tính không sợ quan binh, nếu không phải vì mạng sống, những nạn dân này nào dám chống lại quan binh.
“Yên tâm đi, có thế tử gia ở đây, không sao.” Phượng Khương Trần không quên nói tốt cho Trác Đông Minh: “Tư Hành, đã sắp xếp xong bệnh nhân bên trong chưa? Nếu xong rồi thì tới giúp băng bó những bệnh nhân này đi.”
“Vâng.”
Thầy trò hai người lại rơi vào tình trạng khẩn trương mà bận rộn, còn mưa gió phía ngoài, Tôn Tư Hành nói có sư phụ ở đây, không sợ.
Phượng Khương Trần nói có Cửu Hoàng thúc ở đây, không sợ!
Huyên Minh Kỳ đứng trong góc không lên tiếng, nhưng hắn lại không bỏ lỡ nhất cử nhất động của Phượng Khương Trần.
Co được dãn được, có cái nhìn đại cục, không hổ là nữ nhi của Thường Vinh tướng quân.
Đúng như Phượng Khương Trần suy nghĩ, Túc thân vương sau khi nghe Đồng Giác báo cáo thì cười đỡ người lên, miệng nói Phượng Khương Trần không cần lo lắng, chuyện này ông ta sẽ xử lý, chắc chắn ông ta sẽ cho những người dân gặp nạn công bằng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!