Chương 1054
Nguyên Hi tiên sinh cũng được coi là hiểu rõ Phượng Khương Trần, vừa mơi dứt lời, hắn đã nhìn thấy nàng cầm thước đo để vẽ một đường mảnh trên bản đồ xương người, từ trái sang phải, từ trên xuống dưới, Phượng Khương Trần đánh dấu từng cái một.
Bên trái theo thứ tự là: Xương sọ, xương mũi, xương thái dương, xương hàm, xương quai xanh, xương bả vai, xương cánh tay, sụn giáp, xương khuỷu tay, xương cổ tay, xương hông, xương cụt, xương đùi, xương hông, xương mác và xương ống chân.
Theo thứ từ từ bên phải là: Xương trán, xương gò má, xương hàm dưới, cột sống cổ, xương ức, xương sườn, cột sống ngực, xương hông, xương cùng, xương cổ tay, xương bàn tay, xương ngón tay, xương mu bàn chân, xương bàn chân, xương ngón chân.
Tuy rằng thư pháp của Phượng Khương Trần không đẹp nhưng khi viết bằng bút than thì nét chữ ngay ngắn vuông vức như được in ra, mặc dù hơi nhỏ những vẫn có thể thấy rõ.
Khi Phượng Khương Trần đánh dấu tên từng khúc xương lên giấy thì toàn bộ bức tranh thậm chí càng kém thẩm mỹ hơn nữa, đơn giản chỉ là một bức tranh dùng để dạy học, Thái tử là người đầu tiên cầm lên tranh lên ngắm nghía, sau khi ngạc nhiên qua đi, lại cảm thấy hơi buồn bực, hắn thực sự không thể nghĩ ra bất cứ từ ngữ nào để khen ngợi bức tranh này của Phượng Khương Trần.
Cuối cùng chỉ có thể qua quýt nói kỹ năng vẽ bằng than chì của Phượng Khương Trần thật cao siêu, vẽ bộ xương người giống y như thật, nhìn vào bức tranh này lại liên tưởng đến những bộ xương trắng tinh ngoài bãi tha ma, sau khi xem một lúc lâu vẫn còn có cảm giác bộ xương này như thể bước ra từ trang giấy.