Chương 1013
“Nguyên Hi, lần này ngươi nhìn người không sai.” Nhan lão cười ha ha nhìn theo bóng lưng của Phượng Khương Trần, sờ sờ chòm râu dê của mình, cười được gọi là một sự thân mật, nếu như Phượng Khương Trần quay đầu lại nhìn nhất định thấy lưng phát lạnh, cảm giác bị người để mắt tới thật sự khó chịu.
“Ánh mắt của ta có sai lúc nào đâu.” Vẻ mặt Nguyên Hi tiên sinh đắc ý.
Mặc dù Châu Vương và Thanh Vương có lòng muốn kết giao với Nhan lão và Nguyên Hi tiên sinh, nhưng biết hai người kia đều không phải dễ đối phó, hai vị Vương gia đều là người thông minh, sau khi nói vài câu lời xã giao liền mang Đông Lăng Tử Thuần vẫn còn đang trong trạng thái thất thần đi.
“Được Nhan lão và Nguyên Hi tiên sinh coi trọng, thật không biết là Phượng Khương Trần vận khí tốt hay là không may đây.” Lúc ra cửa, Châu Vương cảm thán một câu.
“Đương nhiên là vận khí tốt rồi.” Thanh Vương nói ra một câu mà ngay cả mình cũng không tin.
Loại chuyện này nhất định là vận may đối với người khác mà nói, nhưng Phượng Khương Trần lại hết sức khẳng định đây chắc chắn là chuyện xui xẻo, nàng nào có năng lực và thời gian để “Chơi đùa” với Nhan lão và Nguyên Hi tiên sinh. Phượng Khương Trần vừa ra khỏi học viện đã bị người ngăn cản lối đi, tin tức nàng và Tô Quán khó phân thắng bại ở học viện hoàng gia đã lan truyền nhanh chóng, người xem náo nhiệt và hỏi thăm tin tức vây đầy bên ngoài học viện.
Đúng lúc Phượng Khương Trần đang cau mày, Đồng Giác và Đồng Dao đông tiến lên, hai người này nghe được tin tức ở học viện đã mang thị vệ của Túc Thân Vương đem nàng trở về. Có thị vệ mở đường, Phượng Khương Trần rất nhanh đã lên kiệu, ven đường có không ít người muốn tiến lên bắt chuyện nhưng đều bị thị vệ ngăn cản hết, ngồi ở bên trong kiệu, tất cả âm thanh ong ong bên tai làm Phượng Khương Trần đau muốn nổ đầu, hận không thể trở về phủ ngay bây giờ, đóng cửa lại để cho nàng thanh yên tĩnh một chút.