Nơi này tương tự Võ Đạo Trì và Y Thần Các, nhưng càng đầy đủ hơn.
ầ ề ểY Thần Các và Võ Đạo Trì đều không hoàn chỉnh, chỉ có thể lĩnh hội đạo ở bên trong, không có biện pháp đạt được đạo.
Nhưng nơi này thì có thể.
Chỉ cần đồng ý từ bỏ thứ nhất định, thì có thể đạt được một phần phá diệt chi đạo.
Giống như võ đạo của Vô Địch sư thúc bị phế, thì có thể đạt được phá diệt chi đạo bên trong võ pháp chi đạo.
Nếu ông đồng ý từ bỏ tu vi, thì có thể đạt được phá diệt chi lực cấp bậc Đại Thừa ở bên trong.
Tóm lại, từ bỏ ở trong này và đạt được đều là một chọi một.
Kiếp trước, hắn cũng suy xét đạo đạt được trong này.
Nhưng tu vi của hắn dừng ở Kim Đan kỳ, cho dù đạt được phá diệt chi đạo, cũng sẽ không mạnh chỗ nào, còn đánh mất võ đạo toàn thân, cho nên hắn từ bỏ.
Hắn vốn định để Phượng Vũ tới nơi này, nhưng còn chưa mang Phượng Vũ tới nơi này, liền bị Quân Mạc Tà phản bội.
Phượng Vũ có đạo truyền thừa trong huyết cấm kỵ của mình, hiện giờ không có ai thích hợp hơn Vô Địch sư thúc.
Võ đạo của Vô Địch sư thúc bị phế, võ đạo bị phế không cần chữa trị, có thể coi là từ bỏ một phần, lấy được phá diệt chi đạo hoàn chỉnh.
- Phá Diệt Chi Lâm, ta thích.
Vô Địch khẽ nâng mí mắt, hơi nhếch miệng cười, đi dọc con đường nhỏ về phía hồ nước nhỏ.
Không lâu sau, hai người tới bên cạnh hồ nhỏ.
Bọn họ mới đặt chân, xung quanh hồ nhỏ, trận pháp cổ xưa lập tức sáng lên, chín đài đá màu đen có ký hiệu khác nhau dâng lên.
- Là nơi này, Vô Địch sư thúc, sư thúc có thể phóng võ đạo còn sót lại của sư thúc thử một lần xem.
Mạc Phàm nhìn hồ nhỏ, nói.
Vô Địch nhíu mày, phóng thích võ đạo ra.
Võ đạo của ông bị nát, nhưng dưới khống chế của ông cũng không tiêu tán, còn có thể phóng thích ra một phần.
Ngay sau đó, sắc mặt ông lập tức thay đổi.
Ông phóng thích võ đạo ra, trực tiếp như hạt cát, bị phá diệt.
- Phá diệt chi đạo này thật mạnh.
Vẻ mặt Vô Địch sửng sốt, nói.
Võ đạo mà ông vừa phóng thích ra, là ông ngưng tụ lại lần nữa trong ba ngày, cũng là trung tâm võ đạo của ông lúc trước, nhưng ở dưới phá diệt chi đạo này, võ đạo của ông không có bất luận chống cự gì, đã bị hủy.
Thứ này có cảm giác như chuyên phá diệt những đạo khác, đạo khác vốn không chịu nổi một kích.
- Y đạo của con ở trong đây cũng như vậy.
Mạc Phàm lạnh nhạt nói.
Nếu chỉ là truyền thừa chi địa thông thường, hắn đã không nhớ kỹ, nhưng nơi này, khiến hắn vô cùng kính trọng.
Hắn không biết do vị tiền bối nào để lại, nhưng nơi này thật sự rất mạnh.
- Làm thế nào mới thu hoạch được đạo ở đây?
Trong mắt Vô Địch hiện lên kích động, nói.
- Rất đơn giản, sư thúc đi về trước một bước.
Mạc Phàm nói.
- Hửm?
Vô Địch nhướn mày, vẫn làm theo lời Mạc Phàm nói, đi về phía trước.
Ông mới đi về trước, phù văn ở hồ nhỏ và ven bờ sáng lên, một giọng nói vô cùng uy nghiêm vang vọng bốn phương tám hướng.
- Muốn đạt được đại phá diệt chi đạo của ta, phế thất, thất được.
- Phế thất, thất được sao?
Vô Địch khẽ nâng mí mắt, nhìn về phía chín đài đá, trong mắt hiện lên hiểu ra.
Cuối cùng ông cũng hiểu những lời Mạc Phàm nói lúc trước.
Lúc trước Mạc Phàm từng nói, nếu ông muốn đạt được đạo rất mạnh, nhất định phải hận mình một chút, chỉ hủy tu vi Đại Thừa cũng không đủ.
Xem ra nếu ông muốn đạt được đủ đạo ở nơi này, không chỉ phế bỏ tu vi, võ đạo, cũng cần phải hủy cơ thể, thần thức cường đại, huyết mạch của ông, thậm chí còn có đời sau của ông nữa,…
- Đúng là đạo khủng khiếp.
Vô Địch lẩm bẩm.
Nhưng chỉ nghĩ một lát, ông thoải mái hơn.
Chỉ có thể bỏ xuống tất cả, mới có thể phá diệt toàn bộ.
- Ta đã biết, tiểu tử, con đi làm việc của con đi, nơi này ta tự lĩnh ngộ là được, đợi ta rời khỏi nơi này, nhất định sẽ đánh Quân Mạc Tà ra shit.
Vô Địch cười khẽ nói.
Nơi như vậy, nếu không thể đối phó Quân Mạc Tà, ông không biết nơi nào có thể rồi.
- Vô Địch sư thúc, đạo ở nơi này, sư thúc từ bỏ một phần là được, đừng để nơi này mê hoặc, nếu không sư thúc sẽ thành con rối ở nơi này.
Mạc Phàm nhíu mày, nhắc nhở.
Đại phá diệt chi đạo vô cùng bá đạo, nhưng cũng là nơi không tốt.
Nếu như từ bỏ hết trí nhớ, nhân cách kiếp trước kiếp này, vậy sẽ thành phá diệt giả.
Đến lúc đó, Vô Địch sư thúc đã không còn là Vô Địch sư thúc.
Vô Địch sư thúc vừa ý đạo này như vậy, khả năng bị đại phá diệt chi đạo mê hoặc không nhỏ.
- Yên tâm, ta không phải người chưa từng tu đạo, có thể từ bỏ sẽ từ bỏ, không nên từ bỏ sẽ không từ bỏ đâu.
Vô Địch hơi nhếch miệng, cười nói.
Ông không tính là người tiếp xúc đường tắt, tu sĩ đi một con đường, cũng sẽ bị đạo chỗ đó mê hoặc, trở thành một phần của đạo, đạo chấp hành giả.
Ông không muốn trở thành cái xác không hồn, những thứ ông không thể đạt được, tự mình đạt được thì hơn.
- Như vậy là tốt nhất, nhưng nơi này giống như có duyên với Hồng Liên Nhất Tộc bọn con, vì để ngừa ngộ nhỡ, con sẽ dùng máu của Hồng Liên hoàng tộc che một phần, sư thúc không thành vấn đề chứ?
Mạc Phàm nói.
Có một số thứ, không phải Vô Địch sư thúc nói mình sẽ không bị mê hoặc thì không bị.
Sư phụ giao sư thúc cho hắn, hắn không thể để Vô Địch sư thúc trở thành máy móc giết người rời khỏi đây.
- Vậy mà xú tiểu tử không tin lão tử.
Vô Địch nhíu mày, bất mãn nói.
Mạc Phàm thấy Vô Địch sư thúc không đồng ý cũng không từ chối, khóe miệng hơi nhếch lên, cứa vào ngón tay, huyết sắc như liên hoa bay từ trong lòng bàn tay hắn ra, có tổng cộng bốn giọt.
Bốn giọt này mới bay ra, liền hóa thành bốn đóa liên hoa huyền ảo, trôi nổi trong không trung.
Mạc Phàm kết ra bốn pháp ấn cổ xưa, đánh vào trong liên hoa.
Liên hoa chuyển động, cả đám bay vào trong mi tâm Vô Địch sư thúc.
Vô Địch không phản kháng, để mặc liên hoa bay vào trong mi tâm ông.
Mỗi một đóa liên hoa bay vào, liền có một ấn ký liên hoa xuất hiện trên mi tâm ông.
Ấn ký liên hoa lóe lên vài cái, liền biến mất không thấy.
Chỉ trong phút chốc, bốn đóa liên hoa biến mất toàn bộ vào trong mi tâm Vô Địch sư thúc.
- Yên tâm rồi chứ, xú tiểu tử.
Vô Địch bĩu môi nói.
- Chúc Vô Địch sư thúc may mắn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!