Thương tổn của Vô Địch được chữa trị, nhưng võ đạo thì khó lấy lại.
Võ đạo không như những thứ khác, một khi nát đi, giống như một người đang đi lên, bỗng nhiên xảy ra tuyết lở, đường đều bị hủy diệt, rơi xuống dưới.
Đường nát, vô số tu sĩ không thể nào đứng dậy, muốn đi lại càng thêm khó khăn.
- Quân Mạc Tà, ngươi còn chuyện gì không?
Vô Cực không nóng không lạnh hỏi.
- Xem ra ta không tìm lầm người luyện đan, quả thật y thuật của Mạc công tử rất cao minh, dễ dàng giải quyết được vết kiếm Liệt Thiên Kiếm.
Quân Mạc Tà nhìn Mạc Phàm, cười khẽ nói.
- Quân Mạc Tà, ngươi quá khiêm tốn rồi, nếu tiên khí Liệt Thiên Kiếm của ngươi có cấp bậc cao một chút, ta sẽ không chữa trị được.
Mạc Phàm nhíu chặt mày, nói.
Liệt Thiên Kiếm của Quân Mạc Tà cũng không thể khinh thường, chỉ vì gặp hắn mà thôi.
Đổi lại là người khác, phần lớn sẽ chỉ nhìn vết thương của Vô Địch sư thúc không thể làm gì được.
- Vậy sao, vậy có tiên khí gì cao cấp hơn Liệt Thiên Kiếm sao, Mạc công tử, nếu ngươi biết có thể nói cho ta biết, đợi ta đạt được cấp cao hơn, có thể tặng Liệt Thiên Kiếm cho ngươi.
Quân Mạc Tà cười khẽ, nói.
- Ngươi muốn biết sao?
Mạc Phàm nhướn mày, hỏi ngược lại.
- Ngươi biết à?”
Quân Mạc Tà khẽ nâng mí mắt, trong mắt đều là hứng thú.
- Tiên khí rất cao cấp, không phải trong Đại Diễn Thần Vực có một kiện tiên khí Hình Thiên Kích sao, hẳn là mạnh hơn Liệt Thiên Kiếm một chút, ngươi có thể thử xem.
Mạc Phàm lạnh lùng nói.
Chuyện này không phải bí mật gì, Đại Diễn Thần Vực là một vùng thần vực hỗn loạn từ xưa, bởi vì một cuộc đại chiến, bên trong được xếp vào tử vực, Hình Thiên Kích không chỉ ở bên trong, còn nắm giữ quyền khống chế Đại Diễn Thần Vực.
Mỗi kiện tiên khí vốn tương đương với một cao thủ Đại Thừa, nắm giữ một vùng tử vực, giống như sư phụ hắn nắm giữ Thần Nông Tông, trực tiếp khiến vô số người chùn bước.
Không ít cao thủ Đại Thừa may mắn xông vào trong, không có một ai trở về, trái lại thành một phần của Hình Thiên Kích.
Kiện tiên khí này mạnh hơn Liệt Thiên Kiếm không ít, tuy Quân Mạc Tà là một trong mười đại cao thủ, nhưng không dám đi vào.
Bởi vì trước đó có một người trong mười đại cao thủ muốn xông vào trong, cuối cùng vẫn chưa ra được.
Sau đó có người phát hiện cao thủ kia cầm trong tay Hình Thiên Kích, xuất hiện ở vùng đất bên cạnh Đại Diễn Thần Vực.
Nhưng cao thủ kia bị đánh vỡ đầu, toàn thân tỏa ra khí kình màu đỏ sậm, thành con rối của Hình Thiên Kích.
Cũng chính vì như vậy, Hình Thiên Kích thành tiên khí duy nhất trong vô số tiên khí được vô số người biết, nhưng không ai dám đụng vào.
- Hình Thiên Kích, quả thật mạnh hơn Liệt Thiên Kiếm một chút, ta sẽ suy xét.
Quân Mạc Tà nhíu mày, lập tức lộ ra tươi cười.
Anh ta còn tưởng Mạc Phàm có tin tức về tiên khí thật, ai biết là thứ này.
- Cất Liệt Thiên Kiếm của ngươi, bây giờ ngươi có thể rời đi, nếu Lục Đạo Luân Hồi Đan luyện chế thành công, ta sẽ nói cho ngươi.
Mạc Phàm thản nhiên nói.
- Vậy lần sau chúng ta gặp, nếu sau này Thần Nông Tông không có đất cho ngươi dung thân, mà Lục Đạo Luân Hồi Đan không thể luyện chế thành công, cũng có thể nói cho ta biết, chỗ ta không chỉ có vô số dược điển, còn có người ngươi muốn, khà khà.
Quân Mạc Tà cười quỷ dị, xoay người rời khỏi Thần Nông Tông.
Anh ta mở Thông Thiên Môn ra, nhìn thoáng qua bên trong Thần Nông Tông, đi vào trong cửa, cùng biến mất với Thông Thiên Môn.
… T
rong đại điện, ngoại trừ Vô Cực và Vô Địch ra, trên mặt những người khác đều khó coi, nhìn về phía Mạc Phàm.
Mạc Phàm giúp Quân Mạc Tà luyện chế Lục Đạo Luân Hồi Đan, vốn có thể khiến Thần Nông Tông đạt được cơ hội sử dụng Quân Mạc Tà ba lần.
Hiện giờ thì hay rồi, quả thật có cơ hội, nhưng vì Mạc Phàm quá liều lĩnh, khiến Thần Nông Tông tổn thất một cao thủ.
- Mạc Phàm, xem chuyện tốt ngươi làm đi, ngươi làm như vậy, không thấy… Thất vọng với sự che chở của Vô Địch sư thúc sao?
Trong mắt Vô Tàng lóe lên chút hớn hở, nhưng trầm giọng nói.Vô Địch bị phế, ông ta không tức giận gì, trái lại rất vui vẻ.
Lúc trước Vô Địch ra mặt giúp Mạc Phàm, khiến ông ta mất hết thể diện.
Hiện giờ võ đạo của Vô Địch bị phế, coi như báo thù lúc trước của ông ta, từ đó Thần Nông Tông ít đi một người đè đầu ông ta.
Nhưng chuyện này vì Mạc Phàm mà ra, cũng không thể tha cho Mạc Phàm.
- Vô Tàng, chuyện này liên quan gì tới Mạc Phàm, ra tay với Quân Mạc Tà, là quyết định của ta, kết quả thế nào đều là chuyện của ta.
Vô Địch nhíu mày nói.
- Vô Địch, ngươi đã như vậy còn muốn bảo vệ tiểu tử này, ta khuyên ngươi một câu, cách xa tiểu tử này một chút, nói cách khác, lần này chỉ bị phế tu vi, lần sau có khả năng là mất mạng đó.
Vô Tàng cười mỉa nói.
Vì sao Quân Mạc Tà không khiêu chiến bọn họ, chỉ ra tay với Vô Địch, rõ ràng là nhìn ra Vô Địch có quan hệ không tầm thường với Mạc Phàm.
- Ngươi nên câm miệng thì hơn, Vô Tàng.
Vô Địch trầm giọng nói.
- Ta câm miệng, chỉ sợ sau này câm miệng là ngươi mới đúng?
Vô Tàng nói với vẻ khinh thường.
Lúc trước Vô Địch bảo ông ta câm miệng, ông ta không nói, bởi vì ông ta không phải đối thủ của Vô Địch, hiện giờ ông ta muốn thu thập Vô Địch, bất cứ lúc nào cũng được.
- Vậy sao, hay là chúng ta tìm chỗ thử xem?
Vô Địch nắm chặt tay, một trận kình phong xuất hiện trên người ông, chỉ trong chớp mắt đã cuốn sạch cả Vô Cực Cung, nhưng khí tức của Vô Địch lúc trước đã biến mất toàn bộ.
Miệng ông nói không sao, nhưng trong lòng đã sớm đầy lửa giận.
Ông thân là thiên tài võ đạo của Thần Nông Tông, luận về võ đạo ở Thần Nông Tông ông không sợ ai, không chỉ bao gồm Vô Phong và Vô Cực, còn bao gồm cả trưởng bối của Thần Nông Tông bế quan hay không bế quan.
Cứ thế bị một kiếm của Quân Mạc Tà phế đi, chênh lệch này khiến ông không chấp nhận nổi.
Lúc này Vô Tàng lại nói mát, ông không tức giận là chuyện không có khả năng.
- Đủ rồi, Vô Địch, ngươi trở về tĩnh dưỡng đi.
Không đợi Vô Địch ra tay, Vô Huyền lạnh lùng liếc một cái, nói.
- Có nghe thấy không, Vô Địch, bây giờ ngươi nên trở về thì hơn, nói không chừng còn có thể khôi phục một chút võ đạo.
Vô Tàng cười đắc ý nói.
Ngay cả Vô Huyền đều bảo Vô Địch về nghỉ ngơi, rõ ràng là Vô Huyền rất thất vọng đối với Vô Địch.
Vô Địch hơi híp mắt, trong mắt dấy lên lửa giận.
Tuy Vô Tàng là đệ tử thế gia của Thần Nông Tông, nhưng từ khi ông tiến vào Thần Nông Tông, chưa từng bị Vô Tàng bắt nạt như vậy.
- Vô Tàng, ngươi nghĩ rằng võ đạo của ta bị phế, thì không phải đối thủ của ngươi sao, Hậu Thổ, tới.
Vô Địch khẽ quát một tiếng, một cây búa màu vàng xuất hiện trong tay ông, một tiên khí vô cùng hung hãn lập tức xuất hiện.