Chỗ Thiên Mệnh, Thiên Mệnh đứng bên trong một trận pháp hình bách hoa, tuy không bị đánh chết, nhưng trên người có ít nhất 1000 vết thương, cả người nhìn vô cùng chật vật.
- Đưa Đầu Ảnh Thạch cho ta.
Mạc Phàm vươn một tay ra, nói.
ấ ầ ẢTrong Bách Hoa Trận Pháp, Thiên Mệnh nhíu mày, lấy Đầu Ảnh Thạch ra, nhưng không giao cho Mạc Phàm.
- Những chuyện Đầu Ảnh Thạch và ta biết, đều có thể nói cho Mạc công tử, nhưng Mạc công tử phải thả ta đi.
Thiên Mệnh cười khẽ nói.
Ông ta thật không ngờ sẽ tới bước này, vậy mà Mạc Phàm mời được Bạch Khởi, sát thần này tới.
Nhưng trên tay ông ta còn thứ Mạc Phàm cần, như vậy Mạc Phàm không thể giết ông ta.
- Ta nói rồi, nếu lúc trước ngươi nói chuyện ta muốn biết cho ta, ngươi sẽ nhận được hai phần thù lao.
Mạc Phàm thản nhiên nói.
Hắn biết Thiên Mệnh dẫn hắn vào bẫy, nhưng nếu Thiên Mệnh nói tin tức cho hắn biết trước, sau đó rời đi, đồng thời đạt được thù lao giữa ông ta và yêu tộc, hắn sẽ không làm gì Thiên Mệnh.
Nhưng Thiên Mệnh không làm như vậy, ông ta đã mất đi cơ hội này.
- Vậy ta chỉ có thể hủy Đầu Ảnh Thạch này, không có tin tức của ta, Mạc công tử muốn tìm tin tức mà mình muốn, sẽ khó khăn rồi.
Thiên Mệnh không khẩn trương, cười mỉa nói.
Mạc Phàm muốn tin, trước mắt chỉ có mình ông ta đạt được, Thiên Cơ Các cũng không có.
- Vậy ngươi hủy đi, ta sẽ sưu linh hồn ngươi, đừng hoài nghi ta có thể lấy được linh hồn ngươi hay không, đây là vũ nhục đối với y tiên.
Trên mặt Mạc Phàm không có chút dao động, nói.
Đầu Ảnh Thạch không quan trọng, quan trọng là… Trí nhớ của Thiên Mệnh.
Không có Đầu Ảnh Thạch, hắn sưu hồn là được.
Đối phó Thiên Mệnh, hắn không cần cân nhắc chính đạo.
- Ngươi!
Thiên Mệnh ngẩn người, đôi mắt khẽ đảo.
Trước khi ông ta tới đã điều tra rõ về Mạc Phàm, quả thật y thuật của Mạc Phàm rất lợi hại.
Trên Đại Bỉ, hai đệ tử của Ngạo Nhật Sơn Tông gần như thua dưới y thuật của Mạc Phàm.
Ông ta muốn tự sát, chỉ sợ không uy hiếp được Mạc Phàm.
- Giao thứ ta cần ra đây, nói cho ta biết toàn bộ mọi chuyện, ta sẽ giao ngươi cho Quân Đình, Quân Đình trừng phạt ngươi thế nào, ta không quản, đây là ta xem như nể mặt tin tức trong tay ngươi, nhân từ nhất với ngươi rồi, ngươi cũng có thể từ chối, từ chối ta sẽ lập tức giết ngươi, sau đó Sưu Hồn với ngươi, ngươi có thể lấy tin tức giả lừa ta, nhưng ta sẽ lập tức giết ngươi, khiến ngươi hồn phi phách tán.
Vẻ mặt Mạc Phàm lãnh khốc, lạnh lùng nói.
Trong giọng nói, không có chút đường sống dịu đi.
Thiên Mệnh nhíu mày, nhìn Mạc Phàm do dự một lát, rồi đưa Đầu Ảnh Thạch cho Mạc Phàm.
- Đây là thứ Mạc công tử muốn, ngươi xem sẽ biết tin của ta là thật hay giả.
Không nói đến chuyện Mạc Phàm định nhiệm vụ đến cấp 9, chỉ riêng thái độ của Mạc Phàm, đã đủ chứng minh tin tức ông ta biết rất quan trọng với Mạc Phàm.
Nếu ông ta không nói cho Mạc Phàm, có khả năng ông ta thật sự phải chết trên tay Mạc Phàm rồi.
Giao cho Quân Đình, ông ta còn hi vọng sống sót.
Thông thường, Quân Đình sẽ không phán một tu sĩ tử hình, phần lớn là phái tu sĩ như vậy tới chiến trường, dùng công lao rửa sạch tội danh.
So với lựa chọn trước, ông ta càng hướng về lựa chọn sau hơn.
Mạc Phàm lấy Đầu Ảnh Thạch, rót linh khí vào bên trong.
Một đạo quang bắn từ Đầu Ảnh Thạch ra, một màn ảnh xuất hiện.
Hình ảnh giống như ở trong thủy lao tối tăm, bên trong giam giữ tu sĩ các tộc.
Gần như mỗi một người đều là tộc loại vô cùng hiếm thấy, nhưng ánh mắt Mạc Phàm nhìn khắp ngõ ngách trong nhà giam.
Ngón tay hắn khẽ điểm một góc, hình ảnh lập tức được cắt ra.
Trong phòng giam kia, một người có bộ dạng giống Tiểu Tuyết như đúc, chẳng qua gầy yếu hơn một chút, trên người cô đầy xiềng xích rất nặng, bị nhốt ở bên trong.
Mái tóc dài để loạn trước người, nhưng không che được dung nhan khuynh thế của cô.
- Đó không phải là Tiểu Tuyết sao, sao cô ấy lại ở đó?
Bạch Khởi nhìn thấy bóng dáng này, nhíu mày, tò mò hỏi.
Nhưng anh ta lập tức sửa lại.
- Không đúng, cô ấy không phải Tiểu Tuyết, cô ấy là người của Thanh Khâu Nhất Tộc.
Yêu tộc biến thành hình người, thông thường không dễ nhận ra, nhưng đối với người Bạch gia có được Bạch Đồng Tử mà nói, không phải là chuyện khó gì.
- Không sai, cô ấy không phải Tiểu Tuyết, cô ấy là người ta muốn tìm.
Mạc Phàm khẽ gật đầu, nói.
Người bị nhốt trong nhà giam, đúng là Yến Thù Huyền Nguyệt tiên tử.
Chỉ là hiện giờ xuất hiện chênh lệch với kiếp trước, Huyền Nguyệt tiên tử không gặp được sư phụ mình, còn bị người khác bắt đi, còn bị nhốt ở đây.
Hắn chưa từng tới thủy lao này, nhưng đây là nơi của nhân vật không đơn giản.
Bởi vì ngoại trừ Yến Thù, sinh vật bị giam giữ ở bên trong đều không đơn giản, thậm chí có sinh vật tu vi Đại Thừa cao giai.
- Đây là nơi nào?
Mạc Phàm hỏi.
- Đây là Vô Thiên Chi Vực của Võ Đế Quân Mạc Tà.
Thiên Mệnh không giấu diếm, nói.
Ông ta nhận một nhiệm vụ, phải xâm nhập vào Vô Thiên Chi Địa của Quân Mạc Tà, truyền tin cho một đại yêu bị giam trong đó.
Sau khi ông ta tiến vào bên trong thành công, liền phát hiện Yến Thù bị nhốt ở một góc.
Đúng lúc nghe thấy tu sĩ khác đùa giỡn Yến Thù, cho nên nhớ kỹ tên này.
Ông ta vốn không để ở trong lòng, chỉ cho rằng Yến Thù là ngoại tộc trong Thanh Khâu Nhất Tộc, mới bị giam giữ ở đây.
Dù sao bị giam giữ ở Vô Thiên Chi Vực, đều không phải sinh vật tầm thường.
Ai biết trong lúc vô tình, vậy mà ông ta thấy có người hỏi thăm tin về Yến Thù của Thanh Khâu Nhất Tộc, hơn nữa đối phương cũng không phải thế lực tầm thường, lúc này mới nhớ tới Yến Thù trong Vô Thiên Chi Vực.
- Quân Mạc Tà, Vô Thiên Chi Vực?
Mạc Phàm nheo mắt, sắc bén xuất hiện trong mắt hắn.
Hắn chưa từng tới Vô Thiên Chi Vực, nhưng biết nơi này.
Một mật địa Quân Mạc Tà nắm giữ, đi vào đừng nghĩ tới chuyện đi ra, trừ phi Quân Mạc Tà nguyện ý.
Thiên Mệnh có thể đi vào, e rằng bỏ vào phân thân hoặc con rối, nếu không không có khả năng xuất hiện ở trước mặt hắn.
Còn Quân Mạc Tà, hắn còn chưa tới tình hình đối đầu được với Quân Mạc Tà, lúc này mới không đi trêu chọc Quân Mạc Tà.
Nhưng thật không ngờ, hắn không muốn trêu chọc Quân Mạc Tà cũng không được, không biết vì sao Yến Thù lại bị Quân Mạc Tà bắt đi.
Số mệnh, đúng là thứ không thể tránh thoát được.
- Đúng vậy.
Thiên Mệnh gật đầu.
- Chuyện này là khi nào?
Mạc Phàm thu sắc bén trong mắt, hỏi.
- Ba năm trước.