Hắn tìm Vô Phong sư thúc tới, là vì có thể tiến vào Thần Nông Tông.
Nhưng nếu Vô Phong sư thúc đến đây, thuận tiện bảo ông phong Diễn Thiên Thần Quyết và Bách Thảo Vạn Vật Lô lại thì hơn. Tạo nghệ ở Diễn Thiên Thần Quyết của Vô Phong sư thúc còn cao hơn sư phụ hắn, nếu Vô Phong sư thúc có thể phong lại giúp hắn, lúc tiến vào Thần Nông Tông cho dù là sư phụ hắn cũng không thể phát hiện, không cần hắn lại giải thích với người khác, hắn có thể trở thành y tiên Bất Tử của Thần Nông Tông như đời trước.
- Với tu vi hiện giờ của con trở thành người đứng đầu hải tuyển không có vấn đề, nhưng con muốn giấu diếm sư phụ con, chuyện này không ổn đâu?
Vô Phong nhíu mày, hỏi.
- Con đã đứng đầu hải tuyển, chẳng qua con có chút xô xát với Mạnh gia, muốn tiến vào Thần Nông Tông không dễ như vậy, còn giấu diếm, con cũng không có ý giấu sư phụ con, con chỉ muốn tiến vào Thần Nông Tông như đời trước, không muốn dính quá nhiều thị phi mà thôi.
Mạc Phàm giải thích.
Hắn đã tiến vào Thần Nông Tông trước, thay đổi càng nhiều, chuyện xấu cũng càng nhiều, ít thay đổi một chút mới tốt.
- Mạnh Bất Đồng, e rằng chẳng phải xô xát đơn giản như vậy, người vừa đuổi giết con đến Thiên Cơ Các, chắc chắn là người Mạnh gia phái tới đúng không?
Vô Phong nhíu mày.
- Con hạ Sinh Tử Phù Luân Hồi trên người một đệ tử của bọn họ, còn giết mấy người tham gia hải tuyển của Mạnh gia, còn giải trừ chủ tớ với hai thanh mệnh kiếm, đặt trên không phủ đệ Mạnh gia, đại khái là những chuyện này.
Mạc Phàm nói chi tiết.
- Chỉ những chuyện này sao, con đã thấy được tương lai, không phải có gì ngăn cách với Mạnh Bất Đồng đấy chứ?
Vô Phong truy hỏi.
Mạc Phàm thân là sư đệ của Mạnh Bất Đồng, biết rõ đó là gia tộc của sư huynh mình, cho dù không thể nói rõ thân phận, cũng có thể tránh xung đột với Mạnh gia, Mạc Phàm lại ra tay không nhẹ.
- Vô Phong sư thúc, nếu người gặp được sư đệ có tư cách tranh đoạt chức chưởng môn với người, người cảm thấy người sẽ đối xử với sư đệ này thế nào?
Mạc Phàm không trả lời, trái lại truy hỏi.
- Chuyện này?
Vô Phong cười chua xót, lắc đầu, không nói gì nữa.
Mạnh Bất Đồng là người quản lý phía nam của Thần Nông Tông, phẩm hạnh thế nào ông biết rõ.
Nếu Mạc Phàm uy hiếp đến địa vị của Mạnh Bất Đồng, chắc chắn Mạnh Bất Đồng sẽ không để Mạc Phàm dễ chịu ở Thần Nông Tông.
- Ta có thể che giấu công pháp Thần Nông Tông của con, cũng có thể giúp con tiến vào Thần Nông Tông, còn khiến con thành đệ tử của Vọng Cực sư huynh, nhưng ta khuyên con đừng lấy thân phận đứng đầu hải tuyển Thần Nông Tông tiến vào.
Vô Phong khuyên.
- Vì sao ạ?
- Có lẽ con chưa biết, sở dĩ Thần Nông Tông chiêu mộ chiến tu tham gia hải tuyển lần này là thay mặt Thần Nông Tông chúng ta tham gia Đại Bỉ trăm năm, trên cơ bản mọi người đều từ bỏ vị trí thứ nhất, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thứ nhất Đại Bỉ lần này sẽ là của Ngạo Nhật Sơn Tông, nếu con lấy thân phận hạng nhất tiến vào Thần Nông Tông, tất nhiên sẽ tham gia Đại Bỉ, đến lúc đó gặp phải người dự thi của tông môn khác, khả năng bị giết là rất cao.
Vô Phong nói.
Lần trước đệ tử Thần Nông Tông bọn họ lấy được thứ nhất, dẫn đến quy tắc lần này được sửa lại, rất nhiều tông môn đều nhằm vào Thần Nông Tông bọn họ.
Dự thi là đệ tử khác của Thần Nông Tông thì không sao, bởi vì là đệ tử của Thần Nông Tông, những tông môn khác không dám làm gì, nhưng đệ tử chọn thông qua hải tuyển, những người khác sẽ không cố kỵ nhiều như vậy, khả năng ra tay giết rất cao.
Dù sao mới tiến vào Thần Nông Tông, không có thế lực và mạng lưới nào liên quan, cho dù là đệ tử của chưởng môn cũng bị giết.
- Con tiến vào Thần Nông Tông sớm như vậy, là hướng về phía Đại Bỉ lần này, nói một cách chính xác, con tới vì thiên tài Long Ngạo Thiên của Ngạo Nhật Sơn Tông.
Mạc Phàm hơi nhếch miệng, nói thẳng.
Nếu Long Ngạo Thiên không mang Tiểu Tuyết đi, có lẽ hắn sẽ quay về Địa Cầu giải độc cho Tiểu Vũ, đợi lúc Thần Nông Tông nhận đệ tử lại quay về Thần Nông Tông.- Long Ngạo Thiên? Con đúng là có không ít kẻ thù.
Vô Phong nhướn mày, hơi bất ngờ nói.
- Lúc Vô Phong sư thúc bằng tuổi con, cũng có không ít kẻ thù, ví dụ như ma chủ.
Mạc Phàm cười nhạt, nói với vẻ khinh thường.
Lúc Vô Phong sư thúc còn trẻ cho dù là thiên phú hay tướng mạo, đều ít người xứng đôi.
Chính vì vậy, kẻ thù của ông không ít hơn hắn, ma chủ là người nổi tiếng nhất trong đó, nhưng tuyệt đối không phải người mạnh nhất.
- Ta có thể giúp con lấy thân phận đứng đầu tiến vào Thần Nông Tông, cũng có thể giải quyết chuyện sát thủ giúp con, nhưng con hãy suy nghĩ kỹ, nếu con biết chuyện của ta, cũng chắc chắn thấy được hiện trạng của ta, cho nên tự giải quyết cho tốt.
Vô Phong nói xong khẽ búng ngón tay, búng về phía Mạc Phàm.
Một đám thanh quang bay về phía Mạc Phàm, đảo mắt đã nhập vào trong cơ thể hắn, một vùng thanh quang nở rộ toàn thân Mạc Phàm, lập tức ẩn vào bên trong cơ thể.
- Công pháp Thần Nông Tông của con dùng được, ngoại trừ ta và Vọng Cực sư huynh thì không ai có thể phát hiện con dùng công pháp của Thần Nông Tông, hơn nữa ta sẽ để ám hiệu cho Vọng Cực sư huynh ta, đợi con gặp sư phụ con, tự con giải thích với sư phụ mình.
Vô Phong lạnh nhạt nói.
Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, không thể sử dụng Diễn Thiên Thần Quyết sẽ khiến thực lực của hắn bị hạn chế rất nhiều.
Có Vô Phong sư thúc che giấu giúp hắn, hắn có thể không cần e sợ nhiều như vậy.
Hắn lấy một ngọc giản và một Thông Tấn Phù ra, đưa cho Vô Phong sư thúc.
- Đây là phương pháp chữa trị cho sư cô, cần hai người cùng làm mới được, thật giả sư thúc nhìn sẽ biết, con còn rất nhiều công việc cần hoàn thành, không có thời gian chữa bệnh giúp sư cô, sư thúc có thể tìm y tiên giúp đỡ, yêu cầu cụ thể đều ở bên trong, nếu sư thúc có vấn đề gì, có thể hỏi con qua Thông Tấn Phù.
Năm đó lúc hắn chữa trị cho sư cô, mất khoảng hơn 1 năm, trong 1 năm này hắn và Vô Phong sư thúc không rời khỏi Vô Cực Cung một khắc.
Nếu không phải hắn còn nhiều việc cần hoàn thành, hắn nhất định sẽ tự mình cứu sư cô.
Dù sao phương pháp này là hắn định ra, hắn ra tay sẽ có hiệu quả tốt hơn bất cứ người nào.
Vô Phong nhận ngọc giản và Thông Tấn Phù, không xem liền bỏ vào trong nhẫn trữ vật, nhìn chằm chằm Mạc Phàm.
- Mạc Phàm, con quyết tâm muốn lấy thứ nhất, sau đó đối phó Long Ngạo Thiên ở Đại Bỉ sao?
Trái lại ông ra mặt cũng không sao cả, Mạnh Bất Đồng không dám làm gì ông.
Nhưng nếu Mạc Phàm làm vậy, không chỉ đứng đối diện Mạnh Bất Đồng, còn có khả năng trở thành cái đinh trong mắt Ngạo Nhật Sơn Tông.
Muốn cùng đối phó hai thế lực này, cũng không đơn giản như vậy, cho dù sau này Mạc Phàm có thành tựu, cũng không đơn giản như vậy.
Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười nhạt.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!