Trong hư ảnh không phải người khác, đúng là mỹ phụ chạy trốn kia.
Mỹ phụ này là ma thú Hóa Thần kỳ, Viên lão là tu sĩ Hóa Thần, hẳn là biết mỹ phụ này.
Hắn sắp rời khỏi Ma Long Tinh, trước khi đi phải tìm hiểu về mỹ phụ này, sau này lại đối phó.
- Ngươi từng gặp Ma Phượng sao?
Lão giả họ Viên nhướn mày, tò mò hỏi.
Đương nhiên ông ta biết mỹ phụ này, ở Ma Long Tinh vốn không có nhiều tu sĩ Hóa Thần lắm, ma thú Hóa Thần cũng có mấy con, gần như chưa từng giao tế.
Mỹ phụ này là một ma thú Thủy Phượng tu tới cảnh giới Hóa Thần, bởi vì dung hợp Băng Phượng Hồn, cho nên thực lực mạnh hơn Đông Phương Sóc không ít.
Vì vậy quanh năm mỹ phụ ở Ma Phượng Cung, còn được xưng là Ma Phượng cung chủ.
Sở dĩ Nghịch Thủy Hàn có thể khiến ngườingười ở Thiên Long Thành sợ hãi, ngoại trừ thực lực của Nghịch Thủy Hàn ra, phần lớn là dựa vào Ma Phượng cung chủ.
- Trong hai người vừa chạy trốn, có một người là bà ta.
Mạc Phàm bình tĩnh nói.
- Cái gì?
Mạc Phàm vừa nói những lời này, trong lòng Lý Thanh Thành và lão giả họ Viên lập tức nổi lên ngàn tầng sóng.
Bọn họ vốn tưởng rằng người chạy trốn là Đông Phương Sóc và một tu sĩ Nguyên Anh, không ngờ người chạy trốn khác là Ma Phượng.
Chỉ nghĩ một lát, hai người thoải mái hơn.
Mạc Phàm giết Nghịch Thủy Hàn, nếu Ma Phượng không đối phó Mạc Phàm vậy thì có vấn đề rồi.
Nhưng hai tu sĩ Hóa Thần, Ma Phượng còn mạnh hơn Đông Phương Sóc nhiều, vậy mà hai tu sĩ Hóa Thần đều bị Mạc Phàm giết bỏ quên giáp mà chạy.
- Có vấn đề gì sao?
Mạc Phàm hỏi ngược lại.
- Không có gì.
Trên mặt lão giả họ Viên tràn đầy chua xót, nói.
Nếu là ông ta bị Ma Phượng và Đông Phương Sóc bao vây tấn công, chắc chắn người chạy trốn là ông ta, mà không phải Ma Phượng và Đông Phương Sóc.
Nói cách khác, nếu ông ta trở mặt với Mạc Phàm, chạy trốn cũng chỉ có thể là ông ta.
- Ma Phượng ở cực bắc chi địa, ở một nơi tên là Ma Phượng Cung, đây là thông tin liên quan tới Ma Phượng.
Lý Thanh Thành vô cùng khiếp sợ, lấy một ngọc giản ra đưa cho Mạc Phàm nói.
Tuy cô cũng có loại kích động muốn đánh Mạc Phàm một trận, ở trong mắt cô Mạc Phàm chỉ là một tu sĩ Hạ giới, chỉ có chút tiềm lực mà thôi.
Nhưng hiện giờ tiềm lực của Mạc Phàm khiến cô hâm mộ muốn chết.
Tu sĩ Kim Đan đỉnh phong từ Hạ giới tới, vậy mà đánh lui được hai tu sĩ Hóa Thần ở Tu Chân giới.
Nếu tin tức này lan truyền ra, chỉ sợ không có mấy người tin tưởng.
Mạc Phàm nhận lấy ngọc giản, hắn nhìn thoáng qua rồi ném vào trong nhẫn trữ vật.
Hai người kia vứt bỏ tôn nghiêm của tu sĩ Hóa Thần để đối phó hắn, lần này hắn không giết được hai người, vậy lần sau giết.
- Đa tạ Thanh Thành cô nương, chuyện của ta ở Ma Long Tinh đã xong, đa tạ Thanh Thành cô nương chiếu cố, chúng ta thanh sơn bất cải, lục thủy trường lưu, ngày khác gặp lại, Vô Kỳ, chúng ta đi.
Mạc Phàm lạnh nhạt nói.
Thứ tự hải tuyển đã cập nhật, tàn hồn của Ma Long đã được phong ấn hoàn toàn, thực lực của hắn cũng tới Kim Đan đỉnh phong, tuy vẫn chưa có tin về Huyền Vũ vạn năm, nhưng đã tới lúc rời đi rồi.
Hắn vốn định về Thiên Long Thành đón Mạnh Vô Kỳ, nếu Mạnh Vô Kỳ đã tới đây, vậy thì tạm biệt từ đây.
- Dạ, công tử.
Mạnh Vô Kỳ đi đến bên cạnh Mạc Phàm, cũng nói tạm biệt với lão giả họ Viên và Lý Thanh Thành.
- Vậy ta chúc Mạc công tử mã đáo thành công trước.
Lão giả họ Viên cười khiêm tốn nói.
Các tu sĩ li biệt nhiều lắm, ông ta đã sớm quen rồi.
- Đợi đã, Mạc công tử, chỗ ta còn có tin tức, có lẽ ngươi sẽ cảm thấy vô cùng hứng thú.
Lý Thanh Thành thấy Mạc Phàm muốn đi, do dự một lát vẫn nói.
- Hửm?
Mạc Phàm nhướn mày, lộ ra chút nghi ngờ.
- Thanh Thành cô nương còn chuyện gì sao?
- Mạc công tử sắp đến Thanh Hư Sơn đúng không?
Lý Thanh Thành hỏi.
- Không sai.
Mạc Phàm gật đầu.
Thanh Hư Sơn là đại môn phía ngoài cùng của Thần Nông Tông, cũng là nơi mười người đứng đầu trong hải tuyển nhất định phải tới.
Ở trong đây, sẽ tham dự cuộc thi chọn người đứng đầu hải tuyển.
Hắn đã đứng thứ chín, không cần tới nơi khác khiêu chiến, chỉ cần đến Thanh Hư Sơn là được.
- Ta mới nhận được một tin, không phải là Huyền Vũ vạn năm, nhưng mà…
Lý Thanh Thành nói một nửa thì dừng lại.
- Nhưng mà cái gì?
Trong mắt Mạc Phàm lộ ra chút thất vọng, nhưng vẫn hỏi tiếp.
- Nhưng tin tức này là Vạn Thọ Đan dùng nội đan của Huyền Vũ vạn năm luyện chế ra, không biết Mạc công tử có hứng thú hay không?
Lý Thanh Thành nhìn chằm chằm Mạc Phàm, nói.Vì tin tức này là tin ngũ cấp, tin ngũ cấp thấp nhất cũng là tu sĩ Hóa Thần mới có tư cách biết, cho nên cô không định nói cho Mạc Phàm.
Nhưng Mạc Phàm có thể đánh lui cả tu sĩ Hóa Thần, không phải Hóa Thần nhưng hơn hẳn Hóa Thần.
- Vạn Thọ Đan sao?
Vẻ mặt Mạc Phàm khiếp sợ, trong mắt xuất hiện vui mừng sợ hãi.
Hắn đến đây mười ngày, nhưng không đợi được tin về Huyền Vũ vạn năm, không ngờ lại có tin về Vạn Thọ Đan.
Cho dù hắn lấy được nội đan của Huyền Vũ vạn năm, muốn tìm kiếm dược liệu phụ trợ khác, cũng cần lượng lớn thời gian.
Nếu có Vạn Thọ Đan, hắn không cần tốn thời gian và tinh lực đi luyện chế.
- Ở đâu thế?
Mạc Phàm hơi kích động hỏi.
- Ở ngay Thanh Hư Sơn nơi Mạc công tử sắp đi, nhưng Vạn Thọ Đan này không dễ lấy như vậy, chỉ riêng giá tin tức đã là số lượng không nhỏ.
Trên mặt Lý Thanh Thành lộ vẻ khó xử, nói.
Mạc Phàm nhận tin ở tầng thứ ba Thiên Cơ Các, đã phải trả một kiện linh khí.
Tin tức tầng năm, giá trị có thể nghĩ được.
Đây chỉ là phí tổn xem tin tức, thứ này so với linh thạch cần mua Vạn Thọ Đan, quả thực như chín trâu mất một sợi lông, căn bản không đáng nhắc tới.
Không phải người bình thường không mua nổi, mà vốn dĩ không dám nghĩ tới.
Phải biết rằng đó là Vạn Thọ Đan, ăn thứ này sẽ có được vạn năm tuổi thọ.
Ở Tu Chân giới, có không biết bao nhiêu tu sĩ vì không đủ tuổi thọ, dừng lại ở một cảnh giới nào đó, cuối cùng tan thành mây khói.
- Chuyện này thì ta biết, đa tạ Thanh Thành cô nương đã cho ta biết.
Mạc Phàm ôm quyền với Lý Thanh Thành.
Chính hắn cũng luyện chế không ít Vạn Thọ Đan, tất nhiên biết giá của Vạn Thọ Đan.