Quách Vân Tinh: "Đúng vậy. Nếu ngươi luyện thành bất kỳ công pháp bị trấn áp dưới mười hai ngọn núi, có thể trực tiếp thăng cấp thành cường giả danh sách thứ nhất!"
Mắt Ngô Bình sáng lên: "Nếu nói vậy thì dễ rồi."
Nhưng anh lại thấy biểu cảm của Tô Tử Hải có chút kỳ quái, nói: "Công tử, từ khi Điện Thứ Nhất ra đời đã sản sinh ra rất nhiều đệ tử trung tâm. Nhưng cho đến tận bây giờ, vẫn chưa có ai có thể lĩnh ngộ được những công pháp bị trấn áp dưới ngọn núi."
Ngô Bình nhíu mày: "Chưa từng có ai thành công sao?"
Mấy người cùng lắc đầu: "Không có ai!"
Ngô Bình sờ cằm: "Khó như vậy sao?"
Trong lúc đang nói chuyện, mấy người đáp xuống đỉnh Huyền Cơ, nơi ở của Cát Phượng Niên. Lúc này, Cát Phượng Niên đang ra lệnh cho đám tùy tùng thu dọn đồ đạc. Vì hắn không còn là đệ tử trung tâm nữa nên tự nhiên không còn tư cách để sống ở đây nữa.
Nhìn thấy đám người Ngô Bình đã đến, sắc mặt Cát Phượng Niên không vui, nói: "Không thể cho ta chút thời gian sao?"
Ngô Bình nói: "Không có ai đuổi ngươi, ngươi cứ từ từ thu dọn đi."
Cát Phượng Niên hừ một tiếng, quay đầu đi tiếp tục ra lệnh.
Trên đỉnh Huyền Co co rat nhiều toa nha, được chia thanh muời hai tang. Điều kỳ lạ là hầu như không có người nào sống từ tầng năm trở lên. Cát Phượng Niên cũng chỉ sống ở tầng sáu.
"Tô trưởng lão, hình như tầng thứ bảy không có người ở."
Tô Tử Hải: "Công tử, ngọn núi này dùng để trấn áp công pháp. Công pháp đó rất năng động, hơi thở kinh người. Cho nên hơi thở của nó sẽ thông qua ngọn núi mà phát ra. Càng lên cao, hơi thở càng mạnh. Tuy Cát Phượng Niên là đệ tử trung tâm, nhưng chỉ có thể chịu được hơi thở ở tầng thứ sáu. Nếu lên cao hơn, hắn sẽ cảm thấy không thoải mái, không thể sống lâu ở đó được."
"Ồ?" Sau đó Ngô Bình đi tới tầng thứ bảy. Không có ai ở đây, chỉ có một số tòa nhà.
Anh đáp xuống một sân, ngay khi chân vừa chạm đất, hai luồng hơi thở kinh hoàng dâng lên và xâm nhập vào cơ thể anh.
"Có vẻ như đây chính là hơi thở của bộ công pháp đó." Anh nói.
Tô Tử Hải và những người khác đều lơ lửng trên không trung, chân không chạm đất, hiển nhiên là không muốn bị hơi thở này tác động.
Ngô Bình bước đi vài bước, cấm kỵ trong cơ thể phóng thích ra sức mạnh mạnh mẽ. Ngục tối cũng bị tác động, ngay cả sức mạnh Phục Thiên mà anh đã tu luyện cũng xuất hiện để đối đầu với hai luồng sức mạnh này.
Phải nói rằng sức mạnh này khiến anh rất khó chịu, lúc nào cũng trong trạng thái căng thẳng. Như vậy thì ngay cả cuộc sống thường ngày của anh cũng khó chịu chứ đừng nói đến việc tu luyện.
"Chẳng trách Cát Phượng Niên không ở tầng bảy. Thật sự là không thoải mái." Anh nói.
Sau đó anh hỏi: "Làm sao để thấy công pháp bị đỉnh Huyền Cơ trấn áp?"