Xa Hương Cư
Ngô Bình lấy lại chút sức lực và bay đi, chỉ thấy một luồng ánh sáng cắt ngang bầu trời và biến mất trong khoảnh khắc. Đến giữa trưa, anh đến Hổ Đô, trên cổng thành khổng lồ có khắc mười vạn phù văn, tạo thành một sát trận vô song và dung hợp với bức tường thành cao lớn!
Bên ngoài Hổ Đô còn có hơn chục thành cấp chín và cấp mười nằm rải rác xung quanh, chúng tồn tại như những thành vệ tinh của Hổ Đô. Lúc này, cổng thành lại đóng, anh muốn bay vao thanh cung rat kho lam được vì tran pháp đã cấm.
Trước cổng thành đã có một hàng dài người xếp hàng, có người buôn bán nhỏ bình thường, cũng có người tu hành.
Ngô Bình hỏi một người trong số họ: "Tại sao Hổ Đô lại đóng cổng thành?"
Người kia liếc nhìn Ngô Bình, thấy anh đang mặc quần áo của một luyện đan sư, lúc này mới nói: "Ngài không biết à? Hổ Đô đã bị mất trộm một món báu vật, đang phong tỏa thành để điều tra."
Ngô Bình trở nên hứng thú: "Mất thứ gì?”
"Nghe nói đó là một viên đan dược, nếu uống viên đan dược đó vào, có thể đột phá cảnh giới thứ 30." Người kia thở dài: "Ôi, nếu ta có được một viên đan dược như vậy thì tốt biết mấy!"
Ngô Bình nheo mắt lại, ngay cả anh hiện tại cũng không thể luyện chế ra đan dược có thể giúp người khác đột phá đến cảnh giới thứ 30!
Càng ngày càng nhiều người xuất hiện bên ngoài cổng thành, nhưng cổng thành vẫn đóng chặt. Đúng lúc này, trong đám người đột nhiên truyền đến một tiếng thét chói tai, một con quái vật hình người tấn công đám đông, mỗi một đòn đều sẽ giết chết một hoặc hai người! Đám đông hỗn loạn, bỏ chạy tán loạn khắp nơi.
Chẳng mấy chốc, con quái vật hình người đã lao tới trước mặt Ngô Bình và nhào về phía anh
"Sâm!"
Kiếm quang lóe lên, quái vật hình người bị chém làm đôi, nội tạng chảy tràn khắp mặt đất. Những người xung quanh đột nhiên im lặng và nhìn anh như thể đang nhìn một người chết.
Ngô Bình khẽ cau mày, chẳng lẽ những quái vật hình người này có lai lịch nào đó sao?
Lúc này, một cô gái trẻ đi ngang qua anh, cô ta cúi đầu nhỏ giọng nói: "Chạy nhanh đi! Thứ ngươi giết chính là ma sung của Từ đại thiếu gia!
Ngô Bình nhướng mày: “Ma sủng thì có thể tùy ý giết người sao?"
Cô gái: "Sức mạnh của quái vật kia chỉ ở mức trung bình, nên người có tu vi có thể trốn thoát hoặc chống cự. Những người không thể chống cự đều là người hầu và tạp dịch, cho nên giết thì cứ giết, không có ai truy cứu."
Ngô Bình cười nói: "Đa tạ."
Quả nhiên, cổng thành lúc này đã rộng mở, năm tên sai dịch lao ra, cầm xiềng xích định bắt Ngô Bình. Nhưng lúc này, Ngô Bình đã đeo phù hiệu, thể hiện thân phận là luyện đan sư cấp 19!
Xiềng xích bị khóa ở giữa không trung, những người này nhìn nhau, một người trong đó chắp tay với Ngô Bình, nói: "Bái kiến đan sư đại nhân!"
Cô gái tốt bụng nhắc nhở rất kinh ngạc, cô ta không ngờ người trước mặt lại là một luyện đan sư cấp 19!