Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thần Y Trở Lại (Thần Y Thấu Thị) - Ngô Bình

Thành chủ bất tử

Sức sát thương của sát trận ngũ hành chính phản khiến cư dân trong thành đều sợ hãi, một số người thậm chí còn quỳ xuống, không thể động đậy.

Từ phủ thành chủ, một người đàn ông mặc áo bào màu vàng chậm rãi đi ra, hắn ta chỉ đi được ba bước, cảnh vật xung quanh liền lui về phía sau còn người thì đã tới trước mặt Ngô Bình. Hắn ta nhìn Ngô Bình từ trên xuống dưới rồi bình tĩnh nói: “Bằng hữu phóng thích ra sát trận này là có ý gì?"

Sắc mặt của người phụ nữ mặc áo đỏ tái nhợt, lúc này cô ta mới ý thức được mình đã khiêu khích một người không nên khiêu khích!

Ngô Bình bình tĩnh noi: "Nguoi phu nữ nay vu khong ta trom đan dược của nhà nàng, ta lý luận với nàng, nhưng nàng lại dùng nắm đấm để nói chuyện với ta. Con người của ta rất dễ nói chuyện, vậy thì ta cũng dùng nắm đấm để nói chuyện với nàng."

Người phụ nữ áo đỏ vội vàng nói: "Phụ thân, trên người hắn thật sự có Tục Mệnh Đan."

Thường Cửu nói: "Đại tiểu thư, trước đó ta đã nói rồi, người bạn này của ta chính là một luyện đan sư, hơn nữa đan dược mà hắn luyện chế có chất lượng cực cao, vượt xa đan dược của nhà ngươi."

Người đàn ông mặc áo bào màu vàng khẽ cau mày, nói: "Con nít không hiểu chuyện, ngươi đâu cần phải chấp nhặt với nó."

Ngô Bình: "Con nít không hiểu chuyen? Ta thay ngươi cung không hiểu chuyện gì cho lắm. Nếu đã làm sai thì phải chuẩn bị bị đánh, nhưng thoạt nhìn thì hình như ngươi cũng không có ý định xin lỗi ta."

Người đàn ông mặc áo bào màu vàng cười "haha": "Xin lỗi? Ta là thành chủ của thành này, không cần phải xin lỗi ai cả! Mọi cành cây ngọn cỏ, gạch ngói trong thành này đều thuộc về ta. Khi ngươi bước vào thành này là đã đến lãnh địa của ta. Ở trên lãnh địa của ta, ta còn cần phải xin lỗi ngươi sao?"

Ngô Bình nói: "Lời ngươi nói cũng có lý. Tuy nhiên, tiền đề của tất cả những điều này là ngươi có thể đánh bại ta."

"Bùm!"

Sát trận ngũ hành chính phản vận chuyển, một tia sát quang lao tới, khóa chặt người đàn ông mặc áo bào màu vàng. Sắc mặt hắn ta thay đổi, nói: "Ngươi là người của Thánh Môn sao?"

Ngô Bình: "Xem ra ngươi nhận ra sát trận này."

Người đàn ông mặc áo bào màu vàng: "Năm đó, sát trận ngũ hành chính phản đã từng thể hiện sức mạnh to lớn ở vùng đất vĩnh hằng, giết chết rất nhiều cao thủ. Ta cũng đã từng gặp mặt Thiên Thánh một lần."

Ngô Bình: "Nếu ngươi nhận ra nó, vậy ta sẽ để lại cho ngươi một thân thể hoàn chỉnh."

Người đàn ông mặc áo bào màu vàng cau mày: "Ngươi thật sự cho rằng chỉ cần một sát trận là có thể giết ta sao?"

Ngô Bình không nói nhiều, tay phải ấn một cái, ba ngàn kiếm kiếp bùng nổ. Tất cả sức sát thương khủng khiếp đã hòa vào ánh sáng giết chóc.

"Phụt!"

Đầu của người đàn ông mặc áo bào màu vàng trực tiếp nổ tung, cơ thể hắn ta bốc cháy và biến thành vô số mảnh vụn. Uy lực của sát trận ngũ hành chính phản thật đáng sợ!

Tuy nhiên, giây tiếp theo, bóng dáng của người đàn ông mặc áo vàng lại xuất hiện ở một hướng khác, hơn nữa cơ thể hắn ta còn nhanh chóng tụ lại.

Ngô Bình cau mày, rõ ràng anh đã giết người này, nhưng hắn ta lại sống lại!

Người đàn ông mặc áo bào màu vàng: "Ta đã nói, đây là lãnh địa của ta, ở trong thành Xích Tiêu, ta có thể sống lại vô hạn! Mà mỗi lần ta chết, thực lực của ta sẽ tăng lên một phần!"

"Thật sao?" Ngô Bình thản nhiên nói, tay phải ấn một cái, lần này anh dùng phương pháp thôn tính, trực tiếp hút năng lượng từ trong cơ thể đối phương.

Người đàn ông mặc áo bào màu vàng khẽ cau mày, cảm thấy cơ thể mình trở nên yếu ớt. Vô số sợi tơ xuyên qua cơ thể hắn ta và liên tục rút năng lượng ra khỏi cơ thể hắn ta.

"Thôn tính sức mạnh của ta?" Người đàn ông cau mày.

Ngô Bình: "Cho dù ngươi co the sống lại, nhưng cung cần hap thu nang lượng, không có năng lượng, ngươi chỉ là một tên vô dụng."

Vừa dứt lời, Tàng Cơ hiện ra, một sợi dây xích rơi xuống quấn lấy người đàn ông mặc áo bào màu vàng, tiếp tục hấp thu sức mạnh của hắn ta.

Trên thực tế, người đàn ông mặc áo bào màu vàng vừa mới sống lại, cơ thể của hắn ta vẫn đang bổ sung năng lượng, số năng lượng này đến từ toàn bộ thành Xích Tiêu. Tuy nhiên, lần này tốc độ Ngô Bình rút năng lượng ra nhanh hơn tốc độ mà hắn ta hấp thụ năng lượng nên sức mạnh của hắn ta đang không ngừng bị suy yếu.

Lúc đầu, người đàn ông mặc áo bào màu vàng còn có thể giữ bình tĩnh, dù sao thì thành Xích Tiêu này là sân nhà của hắn ta và hắn ta có thể sống lại vô hạn. Tuy nhiên, dần dần, làn da của hắn ta bắt đầu khô đi, đôi mắt trũng sâu, mái tóc chuyển sang màu vàng, cuối cùng hắn ta cũng lộ ra vẻ hoảng sợ.

"Bằng hữu, ta nghĩ giữa chúng ta không cần thiết phải đánh đến người chết ta sống. Chuyen xảy ra trước đo là lỗi của con gai ta, ta thay mat nó xin lỗi ngươi!"

Ngô Bình không he co ý định dừng lại, bình tĩnh noi: "Mot lời xin lỗi muộn màng cũng vô ích."

Người đàn ông mặc áo bào màu vàng cuối cùng cũng sợ hãi, lớn tiếng nói: "Bằng hữu, có chuyện gì cũng từ từ, ngươi cần gì thì cứ nói!"

Người phụ nữ mặc áo đỏ cũng quỳ xuống đất, run giọng nói: "Xin công tử hãy tha cho cha ta một lần!"

Những người xung quanh và Thường Cửu đều chấn động, đặc biệt là Thường Cửu, hắn không ngờ thủ đoạn của Ngô Bình lại đáng sợ như vậy, ngay cả thành chủ thành Xích Tiêu cũng bị anh khống chế trong tay!

Hít sâu một hơi, han tiến lên nói: "Lý huynh có thể nhan cơ hội chiếm lấy thành Xích Tiêu, trở thành thành chủ mới của thành Xích Tiêu."

Ngô Bình chưa bao giờ nghĩ đến điều này, anh hỏi: "Làm thành chủ có ích lợi gì không?”

Thường Cửu: "Có rất nhiều lợi ích, tất cả những người muốn định cư ở đây đều cần bảo vật cung cấp một phần năng lượng, hoặc trao đổi một ít tài nguyên. Chỉ riêng khoản thu nhập này, mỗi năm đều có thể lấy được số lượng lớn bảo vật!"

Ngô Bình nghe nói có bảo vật, liền nhìn chằm chằm người đàn ông mặc áo bào màu vàng, hỏi: "Ngươi có đồng ý nhường chức thành chủ của ngươi cho ta không?”

Người đàn ông mặc áo bào màu vàng cảm thấy nếu cứ tiếp tục như vậy chắc chắn hắn ta sẽ chết, lập tức nói: "Thành chủ của thành Xích Tiêu này đương nhiên phải để cao thủ như ngươi đảm nhận, ta bằng lòng nhường!"

Ngô Bình gật đầu: "Vậy ta tha mạng cho ngươi."

Thường Cửu vội vàng nói: "Lý huynh, trước tiên phải lấy được lệnh phù của thành chủ, có lệnh phù là có thể khống chế sức mạnh của toàn bộ thành Xích Tiêu, có thể giống như hắn sống lại vô hạn."

Thường Cửu nói xong, người đàn ông mặc áo bào màu vàng đưa hai tay dâng ra lệnh phù. Ngô Bình cầm trong tay nhìn xem, cảm thấy lệnh phù này có liên hệ với hơi thở của thành Xích Tiêu.

Anh kích hoạt lệnh phù và cảm thấy có thể huy động được sức mạnh của toàn bộ thành Xích Tiêu. Tuy nhiên, sức mạnh của thành Xích Tiêu chỉ có thể phát huy tác dụng trong thành Xích Tiêu, một khi anh rời khỏi đây thì sức mạnh này sẽ không có tác dụng gì với anh nữa.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!