Ngư Sắc Cửu tức giận quát: “Thằng ranh này dám không quan tâm đến lời nói của bốn thống lĩnh à, đi chết đi cho tai"
Hắn ta vung tay phải lên, một mảnh ánh sáng đen từ phía Bắc bay ập đến, ánh sáng đen này chứa mấy trăm con Thực Nhân Ngư. Những con Thực Nhân ngư này đã bị hắn ta luyện thành pháp khí, ngay cả cường giả Đạo Cảnh Hậu Kỳ cũng có thế cắn chết!
Ngô Bình nhìn những con Thực Nhân Ngư kia ào ạt lao về phía mình, anh lập tức vung tiên kiếm lên. Ngay lập tức, trên không trung xuất hiện mấy trăm chuôi bảo kiếm chém về phía bọn cá.
Thoáng chốc, những chuôi kiếm kia đã chém đứt đầu của đám Thực Nhân Ngư kia nhanh như chém chuối, không một con nào may mắn sống sót
Tinh thần của Ngư Sắc Cửu rung lên, hả miệng ói ra một ngụm máu, ngạc nhiên hỏi: “Ngươi sử dụng đạo pháp gì thế?"
"Vèo!"
Một loạt kiếm quang đã nhanh chóng gần, Ngư Sắc Cửu thấy thế sợ hãi đến mức vảy cá cũng dựng hết lên, run rẩy nói: "Công tử tha mạng!"
Ngô Bình nhìn hắn ta hỏi: “Ngươi nói xem, Long Cung ở chỗ nào?”
Ngư Sắc Cửu vội vàng nói: “Long Cung là nơi ở của Long tộc, chúng ta chỉ là binh tướng dưới trướng của Long tộc thôi”.
"Ai làm chủ Long Cung?”
“Long Đế đang cai trị ở Long Cung”.
“Long Đế của các ngươi cũng là Hỗn Độn Sinh Linh à?"
Ngư Sắc Cử gật đầu: “Đúng vậy, tu vi của Long Đế có thể nói ngang ngửa với Đạo Tôn của Nhân tộc”.
Ngô Bình: "Ta là đệ tử của Nguyên Thủy Đạo Tôn, ngươi quay về cảnh cáo tất cả Hải tộc cấm đến đây gây chuyện nữa. Nếu không, từ nay về sau đến bao nhiêu, ta chém chết bấy nhiêu!”
Ngư Sắc Cửu biết thân phận của Ngô Bình lập tức giật mình, vội vàng nói: “Dạ dạ, tại hạ nhớ kỹ!”
“Cút!", Ngô Bình thả cho hân ta rời đi.
Lý Thuần Như nói: “Thì ra là người của Long Cung”.
Ngô Bình: “Chắc bọn chúng không dám đến nữa đâu, từ nay Tiên Kiếm Môn có thể yên tâm rồi”
Lý Thuần Như nói: “Hiện tại, Tiên Kiếm Môn đang thiếu một vị cường giả cai trị”.
Ngô Bình: "Thuần Như này, tư chất của em đã rất tốt. Đợi thêm một thời gian nữa, em sẽ trở thành người cai trị Tiên Kiếm Môn này”.
Lý Thuần Như cười nói: "Em sẽ cố gắng, chúng ta về trước đã Anh Bình”
Ngô Bình ở lại Tiên Kiếm Môn ba ngày, đám mãnh thú biển không còn tiếp tục tấn công và gây rối như dự đoán của anh nữa. Nhưng có một Dị tộc gần Đông Hải, thực lực của chúng ngang ngửa với đám tộc Hai mặt gần Thần Châu, tên là Giao Nhân tộc.
Tổ tiên của Giao Nhân tộc là một con rồng thường luồng, sau này giao phối với Ngư Nhân tộc, đần dần sinh ra Giao tộc. Hình dáng của Giao tộc giống với Nhân tộc, chỉ có má và cơ thể dài và nhỏ hơn giống như con thân lần biết đứng.
Vài ngày trước, Giao Nhân tộc đột nhiên tấn công và cướp đi vào đảo nhỏ của Tiên Kiếm Môn, còn giết sạch cư dân trên đảo đó. Mặc dù Tiên Kiếm Môn đã dẫn người đi đánh, nhưng bị Giao tộc đánh phải quay về.
Hôm nay Lý Thuần Như đi ra ngoài một chuyến, sau khi quay về lại bị thương, trên cánh tay trái đầy vết thương do kiếm chém, sâu đến xương.
Anh nhíu mày hỏi: " Giao Nhân tộc làm à?”
Lý Thuần Như gật đầu: “Không sao, vết thương này sẽ lành sau một thời gian nữa thôi”.
Ngô Bình: "Giao Nhân tộc muốn gì?”
Lý Thuần Như cười lại: "Bọn chúng muốn cướp toàn bộ địa bàn của Tiên Kiếm Môn, vậy nên ta thấy không cần đàm phán làm gì với đám đó. Tuy Giao Nhân tộc mạnh thật, nhưng Tiên Kiếm Môn của chúng ta cũng không yếu."
Ngô Bình hỏi: “Đám quản lý của Giao Nhân tộc có thực lực ra sao?”
“Em từng đánh nhau với mấy vị trưởng lão vài lần, chắc cũng là cường giả ở Đạo Cảnh tầng chín".
Ngô Bình: "Em dụ hẳn ta ra đây, anh giết hắn ta thay em"
Lý Thuần Như biết thực lực của Ngô Bình, nên cười nói: “Thế làm phiền anh Bình rồi, em phải đi nói với cha đã".
Lúc chạng vạng tối, Lý Thuần Như mới có câu trả lời lại: “Anh Bình, tên thủ lĩnh Giao Nhân tộc đang nhắm vào Thải Thạch Đảo, các vị trưởng lão của Tiên Kiếm Môn đang đánh nhau với bọn chúng”.
Ngô Bình gật đầu: “Đi”
Thải Thạch Đảo cách nơi này không xa, hai người vừa đến đã thấy người hai bên đang chém giết. Hai bên đều dẫn ra mấy ngàn người, sử dụng toàn quân tinh nhuệ mà tình hình hiện tại, Tiên Kiếm Môn lại rơi xuống thế yếu, liên tục có người bị thương và chết.
Lý Thuần Như chỉ và một người tu sĩ, người này cao năm trượng, cơ thể nhỏ dài, cái đầu dài như con thường lưỡng, sử dụng hai thanh trường kiếm đánh với một lão già.
Ngô Bình tập trung nhìn đối phương, Cấm Thần của anh lập tức thức tỉnh nhìn thẳng vào tên Giao Nhân tộc kia.
Tập trung vào mục tiêu, Vô Song Quyết Đấu!
Một giọng lạnh lẽo của máy móc vang lên trong đầu của tên thủ lĩnh Giao Nhân tộc.
Sau đó, Ngô Bình sử dụng Tuyệt Thế Nhất Kiếm, phối hợp với Cửu Trọng Kiếm Sơn rồi để Dương Thần cầm Bạch Hổ Kiếm Tiên, cả cơ thế hóa thành một đường ánh sáng chém vẽ phía đối phương.
Thủ lĩnh Giao Nhân lập tức cảm nhận được tu vi của bản thân bị chèn ép một mảnh rất lớn, sau đó một lưỡng hàn ý lạnh lẽo dâng lên trong lòng. Hắn ta vừa quay một nửa đầu lại, kiếm quang của Ngô Bình đã chém đến.
Sau đó, hắn ta lại thấy cơ thể mình mất đầu, còn cái đầu thì lăn xuống đất.
Không gian trở nên yên lặng, thủ lĩnh đã chết, những Giao Nhân còn lại lập tức đánh mất sức chiến đấu chỉ có thể vừa đánh vừa lui, để lại mấy trăm cái xác.
Ngô Bình giết thủ lĩnh Giao Nhân rồi, biết Tiên Kiếm Môn đã mất đi nguy hiểm, nói với Lý Thuần Như: “Thuần Như, ta còn phải đến Thần Châu nữa, khi ngươi có chuyện gì thì cứ đến đó tìm ta”.
Lý Thuần Như gật đầu: “Được! Anh Bình, nếu em rảnh sẽ đi gặp anh với Thanh Ảnh”.
Ngô Bình không nói chuyện với những người khác, lúc này đã hóa thành một đường kiếm quang bay thẳng lên trời, một lát đã đến Thần Châu.
Anh cố ý dạo một vòng ở biên giới Thần Châu, phát hiện có rất nhiều đội nhỏ của tộc Hai mặt cố tình thử tấn công nhiều lần. Bên Thần Châu sẽ không ra tay, nhưng mỗi lần ra tay lại có thu hoạch.
Anh dạo một vòng mới tìm thấy Nguyệt Thanh Ảnh, hỏi thăm về tình hình sắp đến, mới biết dường như tộc Hai mặt biết thực lực của Thăn Châu quân nên không dám dốc hết sức tấn công toàn diện, mà chỉ thử đi dò xét.
Nguyệt Thanh Ảnh: "Em định chủ động đánh trước, nhưng nghĩ lại hay là chờ ngươi quay về rồi quyết định tiếp”
Ngô Bình: "Nếu đã hao tổn như thế, thôi thì chúng ta chủ động đánh trước. Nhưng em đừng nóng vội, anh còn có nhiều món để tăng lên thực lực của Thần Châu Quân”.
Trước đây, anh sử dụng Phi Quỷ tộc và Khôi Binh Thuật để huấn luyện một đống chiến sĩ có thực lực mạnh mẽ, đặt tên là Thần Châu Quân, số lượng cũng có mấy ngàn người. Nhưng gầy đây, có rất nhiều thế lực gia nhập vào Thần Châu nên hiện tại số lượng của Thần Châu Quân đã đạt con số 20 nghìn lính rồi
Nhưng thực lực của Thần Châu Quân vẫn đợi để tăng lên, nên anh muốn sử dụng Thần Dịch luyện chế một đống đan dược thúc đẩy thực lực của toàn thể Thần Châu Quân tăng lên và tiến hóa.
Anh tìm hơn mười loại dược liệu, rồi dùng Thần Dịch làm trung tâm rồi bắt đầu luyện chẽ. Khi anh kiểm nghiệm phát hiện, nếu dùng trực tiếp thì hiệu lực của Thần Dịch chỉ phát huy không đến một phần trăm, lăng phí rất nhiều dược hiệu. Hiện tại anh muốn phát huy toàn bộ dược hiệu của Thần Dịch.
Anh liên tục thí nghiệm, quá trình tiến triển rất nhanh. Sau khi luyện bảy tám lò đan dược, có thể phát huy được chín phần trăm hiệu lực của Thần Dịch rồi
Lò dược cuối cùng, anh lại cho thêm một loại dược liệu với dùng Cấm Thiên Lực trong lúc luyện đan. Anh cảm giác lò đan và Thần Dịch gần như xảy ra việc lột xác.
Đến lò thứ mười, anh mới luyện ra được đan dược có hiệu lực hoàn mỹ. Mặt ngoài của viên thuốc này có ba tầng thần quang, mỗi một tầng thần quan đều biểu 'thị một loại hiệu quả thần kỳ
Anh gọi Nguyệt Thanh Ảnh vào đưa cho cô uống một viên, sau một lát cô đã cảm giác cơ thể của bản thân xảy ra thay đổi mạnh mẽ. Cơ thể và tỉnh thần của cô đều tiến hóa và trở nên vô cùng mạnh!
Ngô Bình ngồi một bên quan sát, hiệu quả mạnh mẽ của dược cứ phát triển như thế ba ngày. Sau đó vẫn còn tiến hóa, chỉ là không mạnh mẽ như ba ngày đầu nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!