Nhan Vũ Sương gật đầu: “Đương nhiên là có thời gian. Sư huynh muốn mua bùa chú thế nào?”
Ngô Bình: “Chỉ cần chất lượng tốt, giá không thành vấn đề. Nơi này có mười tỷ đại đạo tệ, trước tiên cô đi mua một ít đi”.
Nhan Vũ Sương sau khi nhận được nhiệm vụ thì không thể ngồi yên được, không lâu sau đã đi kiết ngưồn cung cho Ngô Bình. Đến buổi tối, Hồng Liên Kiếm 'Tôn đưa Ngô Bình đến Huyền Quang Các. Huyền Quang Các được xây bên trong một thung lũng, lối vào được người tổng coi. Sau khi Hồng Liên Kiếm Tôn nói rõ ý định đến đây, hai người mới được cho phép đi vào.
Huyền Quang Các tu sửa một khoảng hoa viên bên trong đó, sau khi tiến vào hoa viên không lâu, thì thấy một căn gác mái nhỏ ba tầng. Gác mái rất đơn giản, chung quanh có một dòng suối nhỏ chảy quanh, chính diện có một cây cầu nhỏ.
Vừa đến đầu cầu, Hồng Liên Kiếm Tôn nói: “Chỉ có thể đưa cậu đến đây, Truyền thừa của Kiếm Các cũng không phải dễ dàng, cậu đừng đánh giá thấp nó vì bản thân đã có Vương Tọa Kiếm Đạo. Lúc trẻ, Vạn Kiến Tổ Sư học rất nhiều thứ, có rất nhiều thủ đoạn lợi hại. Năm đó, ông ấy được xưng là Vạn Giới Đệ Nhất Nhân, cậu nói xem có lợi hại hay không?”
“Vạn Giới Đệ Nhất Nhân?” Ngô Bình nhướng mày: “Lợi hại thật!”
“Ngô Bình, tuy cậu có một thân kỳ ngộ, cũng có Vương Tọa Kiếm Đạp. Nhưng hiện tại, cậu không bằng được Vạn Kiếm Tổ Sư năm đó" Hồng Liên Kiếm Tôn gõ gõ Ngô Bình: “Đừng tự mãn. Cậu xem mười đại tiên sáng lập giới, có ai là không phải nhân vật tuyệt thế đâu?”
Ngô Bình gật đầu: “Tiền bối nói đúng”. Cậu bước qua cây cầu nhỏ, đi đến cho Huyền Quang Các.
Hồng Liên Kiếm Tôn canh giữ ở đầu cầu, một tấc cũng không rời. Chờ đến khi Ngô Bình đến Huyền Quang Các, bà mới nói: “Nếu các người đã tới, tại sao lại không. bước ra?”
Hơn mười vị Kiếm Tôn của Chí Tôn Kiếm Đường cũng đến, trong đó cũng có Ngô Thanh Phong, Liễu Trường Uy vân vân.
“Chúng ta hy vọng có thể chứng kiến được một đệ tử Huyền Quang mới xuất hiện”. Ngô Thanh Phong cười nói.
Hồng Liên Kiếm Tôn: “Thật ra chúng ra đều biết rõ, chỉ cần hiểu được một phần mười trở lên nội dung truyền thừa của tổ sư, thì đều có thể trở thành đệ tử Huyền Quang”.
Ngô Thanh Phong gật đầu: “Đúng vậy, tìm hiểu một phần và tìm hiểu chín phần trong một phần mười có sự khác biệt rất lớn, hai người cũng khác nhau một trời một vực”.
Liễu Trường Uy: “Nghe nói Tuyệt Thiên Tứ kia đã tìm hiểu được một phần hai của một phần, không biết cung chủ có thể hiểu được mấy phần”.
Hồng Liên Kiếm Tôn: “Tổ sư để lại không ít trân bảo, sau khi tìm hiểu được ba phần, năm phần, bảy phần và mười phần, đều sẽ có được một cái bảo rương, chúng ta cứ chờ xem sao!”
Sau khi Ngô Bình tiến vào Huyền Quang Các, nhìn thấy một cậu thanh niên đang ngồi ở kia, mặc một bộ áo trắng, phong độ nhẹ nhàng, diện mạo anh tuấn.
Ông ấy tươi cười nói: “Tiểu bối, ta là Vạn Kiếm Gia Chủ. Đây là những gì mà ta có được khi nhận truyền thừa lúc ba mươi tuổi, cậu chỉ có thể nghe một lần, có thể nghe được bao nhiêu, thì phải coi số mệnh của cậu”.
Dứt lời, ông ấy lập tức bắt đầu đọc. Khi Vạn Kiếm Tổ Sư còn trẻ, học rất nhiều thứ, y học bói toán, thiên văn địa lý, kiếm thuật võ đạo, bùa chú luyện kim, luyện đan luyện dược đều có đề cập đến.
Thế nhưng, trong đó có một ít truyền thừa, Ngô Bình cảm thấy trình độ không cao bằng của mình nhưng cậu cũng nghe một chút, dẫu sao đá từ núi cũng có thể tạo ra ngọc mà.
Đương nhiên, Vạn Kiếm Tổ Sư cũng có chỗ xuất sắc. khi có truyền thừa lợi hại của riêng mình. Lúc này, cậu sẽ †ìm hiểu hết, dẫu sao cũng chỉ có thể nghe một lần.
Giọng nói của Vạn Kiếm Tổ Sư thật huyền diệu, đồng thời tiếng của Đạo Luân có thể đánh thẳng đến linh hồn. Một người nếu ngộ tính tốt, có thể nhanh chóng hiểu được, áp dụng vào mục đích riêng của mình. Còn nếu tư chất không đủ, vậy thì chỉ có thể giương mắt nhìn, có mở mắt cũng chẳng học được bao nhiêu.