Nhà kho này đã tích lũy cả nghìn năm, trong đó có rất nhiều dược liệu và đan dược, có một số thứ đã tuyệt chủng từ lâu. Ngô Bình am hiểu tu luyện đan dược nên nơi đầu tiên cậu đến chính là kho thuốc.
Trong kho thuốc chứa nhiều nhất là dược liệu, có rất ít đan dược, hơn nữa phẩm chất cũng bình thường. Dược liệu trong kho thuốc có loại được phong ấn bằng thủy tinh, một vài loại quý giá thì được bỏ vào trong bình lọ có pháp lực.
Dược liệu trong bình pháp lực, giá trị thấp nhất cũng đến mấy nghìn điểm tích lũy, những loại được phong ấn bởi thủy tỉnh thì cần mấy trăm đến mấy nghìn điểm tích lũy.
Trong mắt Ngô Bình, dược liệu không chia ra mắc hay rẻ, mà chỉ khác nhau ở cách dùng. Vì thế, cuối cùng cậu chọn ra hơn hai trăm gốc dược liệu được phong ấn bởi tủy tinh từ trong kho thuốc, cùng với bốn mươi bảy gốc dược liệu đặt trong bình pháp lực. Đổi lại những dược liệu này, thì dùng hết cũng gần sáu trăm nghìn điểm tích lũy.
Sau đó, cậu lại đi đến kho vũ khí và kho đạo. Trong đó, kho vũ khí chứa phần lớn là binh đao, bùa chú, pháp. khí, giá cả đều không hề rẻ. Trong kho vũ khí cũng không có nhiều thứ vừa ý, cậu chỉ chọn được hai lá bùa, tiêu hết bảy tám mươi nghìn điểm tích lũy.
Trong kho đạo thì có chứa mấy thứ như công pháp, võ học. Ngô Bình chỉ dạo bên trong mười mấy phút rồi rời đi, thực sự những thứ truyền thừa bên trong quá đơn giản, cậu không quan tâm.
Cuối cùng cậu mới tiến vào kho hoàng gia, trong kho. hoàng gia có chứa đủ thứ vật dụng, cái gì cũng có. Tiến vào kho hoàng gia, kết cấu bên trong cũng khác hẳn, không chỉ có không gian rộng hơn, mà các giá kệ dùng để chứa vật dụng cũng được làm bằng vật liệu khá quý.
Chỉ là, Ngô Bình vẫn chỉ thích dược liệu, mà dược liệu ở đây càng nhiều hơn. Nhưng giá cả cũng cao hơn, dược liệu rẻ nhất trong này, một gốc cũng phải dùng đến hơn trăm nghìn mới đổi được.
Trong kho hoàng gia, có cả chục nghìn gốc dược liệu đủ các loại, toàn bộ đều được đặt trong bình pháp. lực. Ngô Bình chọn lựa đúng hai tiếng đồng hồ, chọn ra được bảy mươi mốt gốc dược liệu, dùng hết chín triệu hai trăm điểm tích lũy.
Đối xong, điểm tích lũy trong tay cậu còn chưa đến mười nghìn, đã dùng hết để đổi một vài ngọc thạch trân bảo quý giá.
Rời khỏi kho trân bảo, cậu ít nhiều cũng có chút thất vọng, trong kho bảo vật hoàng gia nhưng cũng không có vật gì khiến cậu bất ngờ.
Diệp Ngưng Băng bận làm việc khác, cậu bèn gọi điện thoại sang. Hôm qua Diệp Ngưng Băng nói có chuyện cần cậu giúp, nhưng vì hôm qua có Mộc Băng Thiền và Lưu Tử Khải nên cô ấy chưa nhắc đến chuyện kia.
Đầu bên kia điện thoại, hơi thở Diệp Ngưng Băng yếu ớt, nói: “Ngô Bình, tôi bị thương nặng rồi...”
Ngô Bình kinh ngạc, vội hỏi: “Cô đang ở đâu?” Diệp Ngưng Băng cười khổ: “Kẻ thù kiếp trước tìm đến, tôi trốn ở một nơi bí mật, có lẽ bọn họ không tìm được”.
Ngô Bình nhíu mày: “Nói cho tôi địa điểm, tôi qua ngay!”
Diệp Ngưng Băng đang định từ chối, nhưng ngẫm nghĩ một lúc rồi cắn răng nói: “Tôi ở hồ Thất Tử. Ngô Bình, kẻ thù của tôi rất mạnh, không cần phải vì tôi mà gây chuyện với họ”.
Ngô Bình bình tĩnh nói: “Dạo này tôi cũng rảnh rỗi, tìm người đánh nhau cũng không tệ”.
Sau đó, cậu cũng cúp điện thoại, lập tức đi đến hồ Thất Tử.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!