Mọi người lần lượt đi vào điện, vừa bước vào cửa đã nhìn thấy một bức tranh cực lớn, bức tranh này được treo trên bức. tường chiếu bóng, dài mười tám mét, rộng chín mét, hoa văn trên đó rất kỳ dị, không ngừng thay đổi.
Lục Chuẩn nói: “Đây là hình của Thái Hoàng, các cậu tốt nhất đừng nhìn lâu, nếu không tinh thần sẽ rơi vào hư không, không thể tự giải thoát được. Trước đây có rất nhiều người tự cho răng mình thông minh, muốn học hỏi điều gì đó từ các tổ sư, kết quả là họ đều trở thành những kẻ điên và ngu ngốc”.
Vừa nghe anh ta nói thế, mọi người đều dời tầm mắt, chỉ có Ngô Bình vẫn nhìn chăm chú vào Thái Hoàng Đồ. Cậu nhận thấy hình như Thái Hoàng Đồ này che giấu thông tin trong ảo. cảnh nào đó.
Nhưng sau đó cậu cũng dời ánh mắt đi, dù sao bây giờ vẫn không phải lúc lĩnh hội nó.
Đi đến trước một bức tượng, Ngô Bình nhìn người mặc áo. bào đội vũ quan đó.
Lục Chuẩn: “Đây là người sáng lập ra Thái Hoàng giáo chúng ta, sư tổ Thái Hoàng, Trương Phục Long”.
Sau đó anh ta dẫn mọi người đến bái lạy bức tượng, sau đó nói đến lịch sử của Thái Hoàng giáo.
Cả buổi sáng, mấy người Ngô Bình đều nghe lịch sử Thái Hoàng giáo và sự tích đầu não chính, cũng nghe rất tập trung.
Đến buổi trưa, Lục Chuẩn nói: “Mọi người có thể nghỉ ngơi, đi ăn uống gì đó, buổi chiều vẫn còn hoạt động”.
Thấy mọi người định đi ra ngoài, Ngô Bình hỏi: “Thầy Lục, em có thể tiếp tục ở lại đại điện một lát không?”
Lục Chuẩn nói: “Được chứ, nhưng cậu tốt nhất đừng nhìn Thái Hoàng Đồ quá lâu, ngộ nhỡ xảy ra chuyện, không ai cứu được cậu đâu”.
Ngô Bình cười nói: “Thầy yên tâm, em chỉ nhìn chút thôi”.
Đợi mọi người đều ra khỏi đại điện, Ngô Bình đi đến trước bức tường chiếu bóng, nhìn chăm chăm Thái Hoàng Đồ. Lúc này cậu sử dụng Huyền Thiên Mộng Cảnh để thử giao tiếp với Thái Hoàng Đồ.
Chỉ thoáng chốc, Huyền Thiên Mộng Cảnh của cậu bị Thái Hoàng Đồ hấp thu, sau đó tinh thần của cậu rơi vào một thế giới cực kỳ phức tạp và kỳ diệu.
Thế giới này khác hẳn thế chân thật bên ngoài, nó là ảo ảnh, thuộc thế giới cấp thấp, là do ảnh chiếu của rất nhiều sự vật thật của thế giới chủ tạo thành.
Ngô Bình là tu sĩ bước ra từ thế giới cấp thấp, rất nhanh. cậu đã thích nghi được với hoàn cảnh của thế giới cấp thấp, hơn nữa trải qua rất nhiều giấc mộng ngàn năm.
Chỉ mấy giây trôi qua, toàn thân Ngô Bình chấn động, tinh thần rời khỏi Thái Hoàng Đồ, nhờ Huyền Thiên Mộng Cảnh giúp đỡ, cậu trải qua một ngàn một trăm tám mươi năm ở trong Thái Hoàng Đồ. Trong một ngàn một trăm tám mươi năm này, cậu đã trải qua rất nhiều thứ, đầu tiên là đi vào mười hai thế giới tu luyện, lần lượt học được một bộ công pháp, khi cậu tổng hợp các công pháp này thì hình thành một bộ công pháp cực kỳ mạnh và bí ẩn, Thái Thượng Hoàng Thiên Kinh!
Cậu không biết sự khác biệt giữa Thái Thượng Hoàng Thiên Kinh và chín mục Thái Hoàng, cậu chỉ biết những gì cậu nằm giữ là tinh hoa cốt lõi của Thái Hoàng Đồ.
Giấc mộng ngàn năm, Ngô Bình cảm thấy tinh thần và thể lực của mình đã cạn kiệt, cậu ngồi phịch xuống đất, cả người mềm nhữn, chỉ muốn nằm xuống ngủ một giấc thật ngon.
Đang lúc cậu nhắm mắt lại chuẩn bị nghỉ ngơi một lát, cậu cảm nhận được có người bước vào, sau đó một giọng nói vang lên cách đó không xa.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!