Cừu Linh Quân liền nói: “Vâng, tôi và cậu Ngô đã thương lượng với nhau như thế”.
Nhan Tướng Quốc gật đầu: “Ừm, vậy thì tốt”. Ngô Bình cũng không sợ nhà họ Cừu hối hận, cậu và Nhan Tướng Quốc đã cùng nhau rời khỏi, về lại nhà họ Nhan.
Nhan Tướng Quốc thấy sắp đến giờ trưa nên muốn giữ Ngô Bình lại ăn cơm nhưng cậu đã hẹn trước với Liễu Kim Long, rất muốn đến xem thử số dược liệu đó nên cuối cùng đã chào tạm biệt và rời khỏi nhà họ Nhan.
Có điều, cậu có ấn tượng khá tốt với Nhan Tướng Quốc, hai bên cũng xem như đã là bạn của nhau, và đã hẹn hôm khác đến nhà nhau thăm hỏi.
Ngô Bình về đến nhà thì thấy Liễu Kim Long đang chờ mình trong phòng khách, Ngô Đại Hưng đang nói chuyện với ông ta.
Liễu Kim Long từng là Long gia, địa vị rất cao, có điều trước mặt Ngô Đại Hưng, ông ta vẫn tỏ ra vô cùng cung kính.
“Đã đem đồ đến chưa?”, Ngô Bình hỏi.
Liễu Kim Long liền đứng dậy, nói: “Cậu Ngô, đồ nằm hết đây rồi”.
Trên sàn đặt rất nhiều thùng giữ nhiệt, sau khi mở ra, mỗi thùng đều có chứa hai ba hộp ngọc, mỗi hộp đều có một cây thuốc.
Ngô Bình chỉ mở một thùng trong số đó ra, phát hiện cây thuốc trong hộp ngọc ít nhất cũng là dược liệu tứ phẩm, hơn nữa vẻ ngoài còn khá tốt, cậu nói với vẻ rất hài lòng: “Không tồi, quay về đợi tin tốt đi, trong vòng ba ngày tôi sẽ đưa đan dược đến”.
Liễu Kim Long vui mừng, nói: “Cảm ơn cậu, bản đồ được để chung với dược liệu, cậu giữ kỹ nhé”.
Ngô Bình cầm bản đồ lên nhìn sơ qua, không có phát hiện gì nên cất vào trước.
Dương Quế Chỉ thấy sắp tới giờ cơm nên đã xuống bếp nấu thức ăn trước, Ngô Bình bèn giữ Liễu Kim Long lại ăn cơm. Liễu Kim Long khách sáo, không từ chối được nên đã ở lại cùng ăn cơm với họ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!