Ngô Bình ngây người: "Cậu cũng cá cược?"
Diệp Ngưng Băng: "Đúng vậy. Hôm qua, tôi xem trận đấu trực tiếp của các cậu cảm thấy các cậu lợi hại hơn Lâm Tôn nên đã cược một triệu cho Trung Châu thắng".
Lý do này cực kỳ hoàn mỹ, Ngô Bình chỉ đành phải nói: "Cậu cũng biết nhìn đó".
Sau đó, cô ta bèn nhỏ giọng nói: "Có người cược mười ngàn tiền tiên cược cậu thắng đấy!"
Ngô Bình hoảng sợ: "Mười nghìn tiền tiên?"
Diệp Ngưng Băng gật đầu: "Mười nghìn tiền tiên, ít nhất cũng phải bằng một trăm năm mươi tỷ!"
"Cậu có biết ai đã cược không?"
Diệp Ngưng Băng còn chưa mở miệng, Tuyết Vũ đã nói: "Tiên Vương Môn".
Diệp Ngưng Băng tò mò nhìn về phía Tuyết Vũ, hỏi: "Cô là?"
Tuyết Vũ: "Tiên Vương Môn, Tuyết Vũ".
Diệp Ngưng Băng khẽ nhướn hàng mày xinh đẹp lên: "Huyết Ảnh Kiếm! Cô là Ngọc La Sát!"
Ngô Bình: "Tên tuổi của cô cũng lớn ghê, chỉ là biệt danh nghe quá dữ”.
Tuyết Vũ lập tức nói: "Nếu cậu không thích, tôi có thể đổi".
Câu này vừa được nói ra, tất cả mọi người lập tức ngây dại, Ngô Bình không thích thì cô ta sẽ đổi?
Hàn Băng Nghiên khẽ nhéo miếng thịt trên eo Ngô Bình, cậu nhếch miệng hét a một tiếng rồi nói: "Anh xuống sân làm nóng người đã".
Ngô Bình thay đồng phục rồi đi xuống sân, chuyền bóng, thảy bóng với đám Tiêu Kiếm.
Diệp Ngưng Băng nhìn dáng người mạnh mế của Ngô Bình dưới sân cười nói: "Dáng người hoàn mỹ ghê".
Hàn Băng Nghiên: "Bạn trai của tôi, dáng người đương nhiên là hoàn mỹ rồi!"
Diệp Ngưng Băng thấy cô công khai biểu thị chủ quyền thì cười bảo: "Vậy cô cần phải nắm cho chắc, đàn ông ưu tú như thế thì sẽ có rất nhiều người mơ ước đấy".
Hàn Băng Nghiên hừ một tiếng, trong lòng quả thật sinh ra một cảm giác nguy cơ cực kỳ mãnh liệt.
Kết quả rút thăm rất nhanh đã có, trận đấu của hai đội sẽ diễn ra ở trận thứ hai vào buổi chiều. Có điều, trận đầu cũng rất đáng chú ý, chính là Hải Đô đấu với Dân Đại.
Gần đây, Hải Đô cực kỳ nổi trội, nửa năm trước vừa tham gia giải thi đấu bóng rổ đã đạt được giải thưởng. Riêng thành tích này thôi đã khiến các đội khác lu mờ.
Dân Đại cũng rất mạnh, các thành viên trong đội cũng có nhiều người đến từ dân tộc trên thảo nguyên ở phía Bắc, thể lực khủng bố, có sức tấn công cực kỳ dữ dội.
Ngô Bình làm nóng cơ thể một hồi, Kiều Tuấn Tài mới đi tới nói: "Cậu Ngô, trận đấu giữa Dân Đại và Hải Đô cũng cực kỳ đáng chú ý, có cần tham gia vào không?"
Ngô Bình hỏi: "Ai có phần thắng lớn hơn?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!