Nói rồi, anh ta đột nhiên chạy ra, lao về phía Ngô Bình, khi cách Ngô Bình chừng bảy tám mét, đột nhiên nhảy lên, một chân đá vào tim của Ngô Bình.
Chiêu thức này của anh ta đối với người bình
thường quả thực rất kinh sợ, hơn nữa còn rất khó tránh né.
Nhưng Ngô Bình nào phải người thường, động tác của đối phương trong mắt cậu thì đầy rẫy sơ hở,
cậu khế lùi lại, sau đó đá một cước.
“Bịch!”
Người đàn ông trong không trung đã bị Ngô Bình đá bay giống như con heo bị trùm bao tải, bị bay ra xa, rơi vào đống phế liệu, sau đó hoàn toàn không còn tiếng động gì, cũng không biết còn sống hay đã chết.
Tất cả mọi người đều sững sờ, anh Ba là người mạnh nhất trong đám bọn họ đấy, mà ngay cả anh ta cũng không phải đối thủ, vậy người khác cũng đừng nhắc đến nữa!
“Không được nhúc nhích!”
Thế nhưng, tên béo kia lấy ra một khẩu súng, hướng nòng súng về phía Ngô Bình.
Ngô Bình liếc nhìn khẩu súng, thản nhiên nói: “Vô dụng thôi, nó nằm trong tay anh thì cũng chẳng bằng cây đốt lửa nữa”.
Nói xong, cậu bỗng nhiên biến mất, mọi người đều đang kinh ngạc thì Ngô Bình đã xuất hiện sau lưng tên mập, sau đó một tay nắm lấy sau gáy anh ta.
Bị Ngô Bình nắm lấy, tên mập không còn sức lực, cả người đau đớn, súng cũng bị rơi dưới đất, sắc mặt anh ta tái nhợt, run rẩy nói: “Anh bạn à, có gì cứ từ từ nói!”
Ngô Bình lạnh lùng nói: “Là ai sai khiến các anh?”
'Tên mập đảo mắt, nói: “Tôi chỉ nhận tiền làm việc, không biết là ai...”
“Răng rắc..."
Ngô Bình lập tức bóp nát vai trái anh ta, người này đau đớn thét lên, lập tức nói: “Tôi nói, là cậu Hoàng!”
Ngô Bình có chút bất ngờ: “Cậu Hoàng nào?”. Thật ra cậu đã nghĩ đến Hoàng Lập Kiệp lập đầu tiên gặp vào hôm nay.
“Là Hoàng Lập Kiệt, cha anh ta là thị trưởng thành phố”.
Ngô Bình hỏi tiếp: “Hoàng Lập Kiệt bảo anh làm gì?
'Tên mập nói: “Anh ta bảo tôi nhắc nhở anh, đừng lại gần Hàn Băng Nghiên. Nếu anh không
nghe thì đánh chết, vứt xác xuống sông”.
Vẻ mặt Ngô Bình vô cảm, nói: “Tại sao Hoàng Lập Kiệt phải làm vậy?”
“Tôi thật sự không biết, tôi chỉ là làm theo lệnh thôi.
Ngô Bình ném tên mập xuống đất, lạnh giọng nói: “Anh quay về nói với Hoàng Lập Kiệt, ngày mai vào giờ này, tôi sẽ ở đây đợi anh ta. Nếu anh ta không đến, tôi sẽ đi tìm anh ta”.
Cậu biết chuyện này vẫn chưa kết thúc, cậu buộc phải chấm dứt với Hoàng Lập Kiệt, nếu không Vĩnh viễn cũng không yên ổn!
Nói xong, cậu đá một chân vào chân tên mập, sau đó nghênh ngang rời đi.
Ngô Bình vừa đi, tên mập lập tức gọi điện cho Hoàng Lập Kiệt, thảm thiết kêu lên: “Cậu Hoàng, hỏng chuyện rồi! Tên kia là cao thủ, anh Ba cũng không đỡ được một chiêu của cậu tai”
Hoàng Lập Kiệt ở bên kia kinh ngạc, vốn nghĩ chỉ là chuyện nhỏ, nhưng không ngờ thực lực Ngô Bình lại mạnh như vậy!
Anh ta lập tức nói chuyện này cho Hoàng Nhân Tôn, Hoàng Nhân Tôn lập tức nhíu mày nói: “Xem ra cái người tên Ngô Bình này không hề đơn giả, tạm thời đừng động đến cậu ta, cử người tra rõ lai lịch!”
Hoàng Lập Kiệt gật đầu: “Được, con lập tức cử người điều trai”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!