Người kia gần như dùng hết sức bình sinh rồi gầm lên: “800 năm rồi, cứu tôi với!”
Ngô Bình thờ ơ nói: “Đây là một chút thuật cực kỳ lợi hại, tôi mà động vào thì cũng sẽ bị trúng chú ngay”.
“Tôi sẽ cho cậu cái này”, người kia há miệng rồi nhổ ra một cái nhãn dính nước bọt.
Ngô Bình lách người tránh đi, sau đó nhìn một lát rồi mới ngồi xuống kiểm tra. Anh thấy bên trên nhãn có dính chất độc cực mạnh, một khi con người chạm vào thì chất độc sẽ phát tác ngay.
Anh cười mỉa: “Lão già khốn kiếp, định hạ độc tôi rồi dùng thuốc giải để ép tôi cứu lão hả?”
Người trong vách tường nghiêm giọng nói: “Cứu tôi đi, đồ trong nhẫn sẽ là của cậu hết”.
Ngô Bình lấy một loại thuốc nước ra rồi đổ lên chiếc. nhẫn, đây là thuốc giải độc của anh. Chiếc nhãn bốc khói xanh, chất độc bên trên đã bị loại trừ.
Sau đó, anh cầm chiếc nhãn lên thì thấy quả nhiên bên trong có rất nhiều tiền Tiên, tiền Đại Đạo cùng khá nhiều đan dược, pháp khí Đạo cảnh và phù chú.
“Xem ra tu vi của lão cũng khủng đấy”, Ngô Bình nói.
Người kia: “Tôi ở tầng thứ sáu Đạo cảnh rồi, cứu tôi đi!”
Ngô Bình cất chiếc nhẫn đi, sau đó giơ tay ra, người kia cũng cố thò một cánh tay ra, sau đó bám chặt vào tay Ngô Bình rồi kéo mạnh.
Lão vừa kéo vừa gào lên: “Vào đi”.
Song, dù lão có kéo thế nào thì Ngô Bình vẫn đứng yên như chân đã bị đóng đinh tại chỗ, anh bình thản nói: “Chú pháp này không làm gì được tôi đâu”.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!