Hà Tử Trần: “Tuy không phải đan dược cao cấp, nhưng chúng rất quan trọng với tu sĩ Bí cảnh nên cả hai đều được. săn lùng ghê lắm. Ví dụ như một viên Thượng Bí Đan tam phẩm cũng có giá một tỷ tiền Tiên. Đương nhiên còn đan dược cấp nhị phẩm và nhất phẩm nữa nhưng Tử Đỉnh Môn không bán cho nhà em. Dù là Thượng Bí Đan tam phẩm thì họ cũng chỉ bán cho nhà em 300 viên một năm thôi”.
Ngô Bình: “Bí Thần Đan thì sao?”
Hà Tử Trần: “Bí Thần Đan thì quý hơn, đan dược tứ phẩm cũng có giá năm tỷ tiền Tiên, còn tam phẩm thì là 40 tỷ. Nghe nói đan dược nhất phẩm thì họ bán với giá 200 tỷ”.
Ngô Bình: “Thế thì đắt quá!”
Hiệu quả của đan dược này khá giống Cự Thần Đan mà anh từng luyện chế, so ra còn kém hơn đan dược của anh một chút. Nhưng Cự Thần Đan cực phẩm anh mới bán có 500 triệu tiền Tiên.
Hà Tử Trần: “Anh Bình, em hi vọng anh có thể luyện được năm loại đan dược này cho nhà em”.
Ngô Bình: “Được mà, ba loại trước đoa anh đã luyện chế cho Nguyệt Thị rồi. Thượng Bí Đan thì mỗi năm anh sẽ luyện cho nhà em 500 viên, hơn nữa còn toàn là cấp cực phẩm, mỗi viên có năm tỷ thôi. Còn có Bí Thần Đan cực phẩm nữa, anh có thể cung cấp 60 viên, mỗi viên 500 tỷ”.
Hà Tử Trần mừng rỡ: “Tốt quá rồi! Có các đan dược ấy thì chỉ nhà em sẽ nhanh chóng phát triển vượt các chỉ khác”.
Ngô Bình: “Giờ không có việc gì thì anh đi luyện đan luôn nhé”.
Cứ thế, Ngô Bình đã vào phòng luyện đan làm việc, mãi đến tối ngày hôm sau mới đi ra ngoài.
Khi anh xuất hiện, Hà Tử Trần đang nói chuyện với ba người khác ở phòng khác, họ đều còn trẻ, trong đó có hai nam một nữ.
Cô gái chính là người mà Ngô Bình đã gặp lúc mới đến, cô ta nói: “Hà Tử Trần, cô đừng ngoan cố nữa, chắc chắn đan dược đã bị chỉ nhà cô độc chiếm rồi. Mau giao chúng ra đây, không thì bố và ông cô đều sẽ bị nghiêm trị. Đến lúc đó, cô có hối hận thì cũng không kịp đâu”.
Hà Tử Trần thờ ơ nói: “Hà Tích Nhược, tôi đã nói rồi, chúng tôi không độc chiếm đan dược, là các người vu oan giáng hoạ”.
Cô gái tên là Hà Tích Nhược là đại tiểu thư chỉ thứ nhất của Hà Thị, từ nhỏ đã bị lép vé trước Hà Tử Trần nên giờ khi chi nhà Hà Tử Trần xảy ra chuyện, đương nhiên cô ta sẽ giậu đổ bìm leo, không cho Hà Tử Trần cơ hội trở mình.
“Tử Trần, tôi đã cho cô cơ hội rồi nhưng cô không biết tận dụng. Nếu có chuyện gì thì đừng trách tôi không nhắc”.
Một người đàn ông cao gầy mặc đồ đen cười mỉa: “Hà Tử Trần, chúng tôi nhận được lệnh đến tìm tung tích của đan dược. Bây giờ, tôi phải lục soát nơi này, đồng thời còn phải soát người cô nữa”.
Hà Tử Trần tức giận nói: “Các người dám!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!